Là một chiều
ta
dừng chân
Quán trọ đời quán trọ người
xao xác
Bóng liêu xiêu canh ba đổ
ngả nghiêng
Khe khẽ gọi thì thầm
buông
khung cửi
Nốt nhạc trầm le lói
ánh
hoàng hôn
Rồi một chiều phiêu diêu
chân
lạc chốn
Chốn liêu xiêu cô quạnh
cô liêu
Đàn ai gảy khúc trầm
nốt lặng
Phím tơ vương chốn mỏi
chốn
buông
Ngơ ngác gọi Nhạn vờ
thảng thốt
Cô liêu đời lạc chốn
cô liêu

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Bình luận Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *