Thơ con viết sương giăng sương lặng
Ô cửa đời nhẹ nhẹ gió lay
Thơ con viết chân trần mải miết
Lặng lặng đau Bất Diệt Hồn Thiêng
Thơ con biên ngoài kia ô cửa
Gió mây ngàn vệt thẫm vệt rơi
Mẹ Mẹ ơi ngày mai Đất Nước…
Tổ Quốc quê hương nhuộm thẫm chiến trinh
Chiến trinh dội tham tàn ma quỉ
Xô xô dạt mái ấm non sông
Giặc biên cương biên thuỳ dội sóng
Giặc non sông bán nước đổi Tổ Tiên
Mẹ Mẹ ơi ngày mai chinh chiến…
Con gọi Cha giữa thênh thênh ngút ngàn
Gió gió hú trập trùng sóng dội
Gạc Ma đỏ Vòng Tròn Bất Tử
Nhói nhói tim lệ chát Cha hời…
Con gọi Mẹ chênh vênh vách đá
Thẫm thẫm chiều Tổ Quốc non sông
Vị Xuyên trời rực nồng nhức nhối
Mẹ Mẹ ơi ngựa hí biên thuỳ…
Cha ơi Cha con gọi
Con gọi Cha đúng sai sai đúng
Gọi gió chiều mây ngàn biên giới
Gọi Hồn Thiêng Bất Diệt Tổ Tông
Con gọi Cha chân trần buốt rát
Lửa tri lương thiêu đốt Cha ơi…
Cha ơi Cha ngoài kia
Là ân sanh vạn vật
Là quay cuồng ân thế
Đảo lộn vòng nhân sanh
Cha ơi Cha

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Bình luận Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *