Hà Nội, lúc 20h 35ph ngày 20/7/2017
Bão giông trời dậy sóng
Trời mây nước vần vũ
Mây đen phủ xám đời
Buông bão giông dội lửa
Lửa đỏ phủ kín đời
Đời dân thế xót tang
Xót đau. Đau cõi đời
Đời ơi buông đắng chát
Trời nổi giông đổ bão
Tang thương trắng trời nước
Bão lũ ngập cõi người
Hỡi người dân nghiệp nạn
Miền đau xót phủ tang
Người dân vướng nạn nghiệp
Xót đau đời dân thế
Họa buông nơi ngõ cửa
Buông khăn trắng phủ đời
Đời dân nghèo chua xót
Hỡi Miền Trung nghiệp nạn
Miền Nam của tang xót
Bạo động dần soán ngôi
Người dân chịu oan khuất
Bao mảnh đời vỡ nát
Chất chứa bóng oan khiên
Miền Bắc hỡi muôn phương
Từ núi cao, đồng bằng
Trung du miền yên ả
Bỗng trở nên oan trái
Oan khiên phủ cõi đời
Người dân nghèo thống khổ
Sẽ chẳng còn công lí
Từ dẻo cao cồn cát
Miền Trung ơi nắng gió
Đồng bằng hỡi thành thị
Tang khóc vuột bủa vây
Chẳng buông rơi ngõ cửa
Họa phả mái đầu Cha
Thiêu đốt trí tâm đời
Mẹ đớn đau quặn thắt
Con thương chẳng nẻo về
Trẻ thơ ngây gào thét
Biết tìm Mẹ, gọi Cha
Hỡi cây lặng lá trút
Vợ chạy đuổi cơn sóng
Thảm thiết gọi người thân
Chồng chơ vơ lạc lõng
Thế gian đời xót tang
Ơi hỡi bóng cao xa
Cha hỡi. Hỡi Đức Phật
Đức Quốc Mẫu. Mẹ Thế gian
Mỗi khi đau buông xót
Nhân gian thầm kêu bóng
Bóng Bồ Tát Quan Âm
Mẹ Phật Bà sừng sững
Buông dương liễu cam lồ
Xin Mẹ che Dân Thế
Cõi phương xa Cha hỡi
Chúa Trời. Đức Giêsu
Mẹ Maria ơi hỡi
Thánh Allah phương nao
Thế gian đời buông tiếng
Tiếng xót đau gào thét
Cho dẫu lương tri vuột
Trí đức cạn cõi trời
Ác quỉ chính lương tâm
Trong đêm đen gào thét
Nẻo quay về thảng thốt
Thầm kêu tên Mẹ Cha
Đấng tối cao uy quyền
Uy linh cõi trời xa
Dẫu chỉ trong truyền thuyết
Thế gian đời tụng xưng
Thầm gọi. Thầm nguyện ước
Che chở chính cõi lòng
Cõi lòng kẻ bất an
Bất nhân buông thói đời
Đời bạc ác dã man
Cho tới những mảnh đời
Nghèo đói đời bủa vây
Ai cũng thầm gọi tên
Cha Mẹ cõi phương trời
Phương xa ơi bóng Mẹ
Chở che Nghiệp Dân Thế
Cõi đời thế gian hỡi
Buông xót che Nghiệp Nạn…
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.