Viết cho nỗi lòng Mẹ tựa cửa. Mong lắm đứa con đó dẫu khoác trên vai chiếc áo trọng tội. Cha già thầm ước được nấu bát canh quê, ngày bé dại con vẫn cười vui thích.Lần này thôi. Nhìn con bên Cha Mẹ. Đứa con tội lỗi thấu Trời. Nhưng mãi với quê nhà. Cha Mẹ đợi ngóng con….
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Hà Nội, lúc 14h 58ph ngày 20/09/2017
Khi Mẹ hỏi. Con hỡi con thương
Mai kia lớn. Khôn lên nhiều lắm
Con chọn gì. Con hỡi bé thương.
Trẻ thơ ngây xoe tròn trong sáng
Nụ cười đó thơ ngây con dại
Rồi dần trôi. Tóc Mẹ Cha điểm bạc
Thấp thoáng đó mờ ảo nhẹ sương
Con bé dại giờ vững chãi bờ vai
Đôi chân khỏe con bước đi mạnh mẽ
Nhìn cuộc đời tương lai rộng mở
Như bàn cờ quân đỏ quân xanh
Bàn cờ rộng sắc màu vui nhộn
Cho con bao hoài bão tương lai.
Rồi chợt đó. Con thơ ngây vội bước
Chân nhỏ xíu con xỏ giày cỡ lớn
Ý chí mảnh con gục ngã bão đời
Con ơi hỡi. Nơi quê nhà Cha gọi
Mẹ ngày đêm tựa cửa ngóng con
Cho dẫu tháng năm đó. Con thương dại lỗi lầm
Chân bé dại con bước xiêu vẹo
Nợ cuộc đời. Nợ Xã Tắc Giang Sơn
Nợ bất hạnh biết bao gia đình
Với Thế Gian đời con là tử tội
Nhưng mãi trong lòng Mẹ gày quê Việt
Con bé dại thơ ngây hoài bão.
Xót đau ơi. Thế gian đời ơi hỡi
Máu thịt kia cũng là Mẹ sinh
Chín tháng mười ngày Mẹ ngóng, Mẹ trông
Ôm con dại trong vòng tay mơ ước
Mơ mai này con trưởng thành ý chí
Góp sức nhỏ cho quê nghèo vượt khó
Rồi chiều nay Mẹ lại tựa cửa
Đợi ngóng con đứa con chót dại
Lại lỗi lầm chồng chất đau thương
Mong gặp con nhìn con giây lát
Dù ngoài kia cả Thế gian đời đảo lộn
Con ơi hỡi. Cho dẫu giông bão
Dẫu lỗi lầm, tội lỗi chẳng dung
Trọn tâm nguyện mơ con sám hối
Dẫu muộn mằn con hãy ngủ ngon
Giấc ngủ li biệt trả nợ Thế gian đời
Ngon giấc nhé con thương bé dại
Quê nhà nghèo vẫn Mẹ vẫn Cha
Cánh cửa nhỏ tre già ọp ẹp
Chẳng khi nao Cha khép bao giờ
Rộng mở đó đón đợi hình bóng con…
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.