CẢ TRỜI THƠ: – ( Hà Nội )

Xin phép được mượn Bức Ảnh của Tác giả Phương Luther. Hà Nội thật tĩnh lặng…

 

Để viết lên những khúc ca ngân. Cho vơi nhẹ đi những chông gai trắc trở, những tan xót, biệt li. Mà mỗi sớm mai khi ta thức dậy. Chợt đâu đó quanh mình. Ơi biệt li đắng chát.

 

Cả Một Trời Thơ: – ( Thu – Nhớ – Hà Nội … ). Sẽ mãi là nỗi khắc khoải, nỗi đớn đau. Mà chẳng thể nói, chẳng thể viết, chẳng thể kêu. Thấu Đời.

 

Ta nhỏ bé trước bao la nhân loại

 

Tấm thân gầy bên ngòi bút xác xơ

 

Họa lên bức tranh nhân thế

 

Viết lên nỗi đớn đau tang xót, biệt li

 

Ngân lên những khúc ca khải hoàn

 

Mơ cho Mặt Trời ông lấp ló

 

Thế Dương Đời. Ơi hỡi hỡi yêu thương…

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

 

Hà Nội, lúc 21h 40 ngày 27/ 09/ 2017

 

Hà Nội ba sáu phố phường

 

Cửa ô chờ gợi nhớ

 

Nhớ Hà Nội. Nhớ chiều leng keng

 

Hà Nội soi bóng Tháp Rùa

 

Hồ Gươm ghi dấu bao kỉ niệm.

 

Ai đi xa có nhớ

 

Nhớ chiều dạo Hồ Gươm

 

Nhớ Tràng Tiền rộn rịp

 

Hàng Trống vội người qua.

 

Xe chạy quanh Tháp Rùa

 

Soi bóng Hồ Gươm xa.

 

Nhớ Hà Nội. Nhớ Tháp Rùa

 

Nhớ Ba Đình tuyên ngôn Độc Lập

 

Thủ Đô ơi. Hà Nội ơi.

 

Chiều lao xao lá đổ

 

Hương nhẹ thoảng xa bay

 

Chiều Hà Nội Hồ Gươm

 

Mặt hồ xa lấp ló

 

Rặng cây nghiêng bóng rủ

 

Gọi mời hỡi thương thương.

 

Hương nồng chiều Hoa Sữa

 

Thả bóng dài nỗi nhớ

 

Chiều Hà Nội ơi nhớ

 

Nhớ đó. Hồ Gươm xa

 

Tháp Rùa chiều in bóng

 

Thả nỗi nhớ Hồ Gươm…

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

 

 

 

Bình luận Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *