Hà Nội, tháng 11 năm 2016.
Mỗi ngày trên khắp các nẻo đường của quê hương xảy ra biết bao nhiêu kiếp nạn. Mong lắm bình an trên mọi nẻo đường Tổ quốc!
TỔ QUỐC
Thế nhân ơi. Ta nợ Bạn nhiều lắm.
Nợ Thanh Bình. Hạnh Phúc lứa đôi
Nợ Bình An gia đình no đủ
Nợ câu chữ. Vuông Tròn nhảy nhót
Nơi Trẻ Thơ cất tiếng cười vang.
Nợ Giang Sơn Gấm Vóc Vua Hùng
Nợ Xã Tắc. Kiếp nạn khôn nguôi.
Những bóng đen Tử Thần ập xuống
Khắp mọi nẻo đường Tổ Quốc thân yêu.
Người thương yêu. Vừa cười nơi đó
Giờ lặng yên lay gọi chẳng hay
Giọt nước mắt trào mi buốt nhói
Nẻo về Tổ Quốc là đây
Giờ Kiếp Nạn chẳng thể buông áo.
Những cánh hoa nhẹ lay trước gió
Thay lời tiễn biệt Người Thân.
Bóng đen Tử Thần ập tới
Đưa thương yêu trở về Đất Mẹ
Mặc ngoài kia con thơ khóc gọi
Bao gia đình thiếu vắng Người Thân.
Những chuyến xe Bão Táp
Gồng mình lên gánh đỡ. Cánh tay của Tử Thần
Rồi lại oằn mình xuống. Chịu chia lìa tang tóc.
Nhân thế ơi đau xót. Ta chẳng thể ngon giấc
Giang Sơn Xã Tắc này. Ta nợ ơn tất cả.
Ta như cánh chim nhỏ lưu lạc giữa Trời Xanh
Chẳng tổ ấm mái nhà. Biết Phương Nao chung sức
Đuổi xa đi Kiếp Nạn. Cho Tổ Quốc An Bình
Những chuyến xe thanh nhẹ. Chẳng thể là Bão Táp.
Đưa Người Bạn xa quê. Trở về bên mái ấm
Mẹ già. Đợi Bạn đã lâu
Xóm làng mừng vui nhìn Bạn.
Đứa con xa quê nay đã trở về
Cùng những chuyến xe An Bình may mắn.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Bài Pháp: https://www.youtube.com/watch?v=ZMP8U7Rp0Pw&feature=youtu.be