DUYÊN NỢ MIỀN TRUNG

Xin cám ơn những người bạn quen mà không quen trong FB!

 

Cách đây mấy hôm có một vị inbox cho tôi, có nói là đã đọc vài bài ở FB của tôi nhưng chưa bao giờ “tút” hay “còm” ở đâu cả, tuy vậy có đọc các bài tôi đã viết về “cá” . Và vị ấy tin vào “chiến binh”, tuy vậy hiểu ngay cái khó khăn lớn nhất mà “chiến binh” gặp phải là có thông tin tốt gì đưa lên cũng bị đứa khác ngâm ở ngăn kéo hay cắt xén gọt giũa rồi thay tên đổi họ đi đến méo mó, và để người cần thiết tiếp cận được hay hiểu đúng bản chất có khi lâu lắm, có lẽ chả bao giờ. Vì thế vị ấy có thể giúp ‘chiến binh” một việc một lần duy nhất, là tổ chức cho gặp với người có thẩm quyền cấp cao nhất mà tự trình bày. Nhưng có một chút “kẹt”, là vị này đang ở rất xa (hàng ngàn km) và nếu chúng tôi tin tưởng thực sự thì vị ấy mới bay về để giúp – vì thời gian đã mất quá nhiều, miền Trung vẫn mong đợi ở chính phủ một kết luận và một chính sách gì cụ thể cơ…

 

Tôi bàn với “chiến binh”-cũng chẳng có gì để mất, dù không hề biết vị này và chả chắc là họ có giúp được mình không, nhưng người ta tin tưởng mình thì mình chẳng lẽ lại chần chừ. Hơn nữa chúng tôi rất tin vào chữ “duyên” trong cuộc đời – và thế là tôi trả lời đồng ý, ngày hôm sau vị kia có mặt…

 

“Cần bao nhiêu phút, nhanh nhé vì thủ trưởng bận kinh khủng?”

 

“Bác cứ xin cho em 5 phút, còn em toàn bị các thủ trưởng giữ lại lâu thêm để hỏi, chứ em ngồi lâu làm gì…”

 

Câu chuyện diễn ra đúng như vậy, hóa ra từ trước đến giờ chưa có thông tin nào sáng sủa rõ ràng lên được đến bàn thủ trưởng…Nhưng người có khả năng kỹ trị thì nắm bắt vấn đề nhanh lắm, và đã hiểu nguyên nhân thì còn có thể hoạch định ra ngay phương hướng xử lý vấn đề. Làm được hay không, đó là chuyện của rất nhiều con người, và có lẽ cũng lại phụ thuộc vào “duyên”…

 

Trong khi đó thì vào ngày thứ hai oi ả này bà con một phần vì tò mò vẫn kéo về miền Trung, nơi nơi quan chức tắm với ăn hải sản, rồi khuyến cáo tùm lum, còn công tác chuẩn bị có vẻ được đẩy nhanh tốc độ. Bộ Khoa học cử người giúp Tài-Môi lập đoàn liên quân 60 chuyên gia các kiểu 2 hôm nữa trực chỉ Sơn Dương. Viện Hàn lâm chẳng hàn lâm tí nào, nhanh nhẹn lắm, đã mời một đoàn chuyên gia nước ngoài, ngày một ngày hai là xuôi về Hà Tĩnh…Tôi hỏi cảm nhận của “chiến binh”, hắn bảo theo kinh nghiệm, nếu cử đoàn 6 người đi thì làm được khối việc, chứ 60 người thì cãi nhau cũng hết tháng! (hay là thằng cha này bị ám ảnh bởi Đào Cốc Lục Tiên nhỉ? Nhưng tôi cũng nghĩ vậy, hôm nọ 100 ông họp có ra mỗi một giải pháp, là cử 60 ông đi công tác thực địa đây…)

 

Trong lúc thủ trưởng phải lo việc triển khai để mau có câu trả lời cho dân, thì tôi tiễn vị khác lặn lội xa xôi kia ra sân bay, rồi rủ “chiến binh” đi gặp Thầy để xin câu trả lời về mặt tâm linh. Và lại một câu chuyện bất ngờ…

 

Thầy bảo thảm họa miền Trung lần này Thầy có được nghe chúng tôi và vài người khác kể, đến việc kể thôi cũng chả giống nhau thì mong gì dễ dàng mà hiểu cho được. Nhưng Thầy đã hơn một lần đưa ra câu trả lời của Đức Phật, mà chúng tôi vô minh nên có nghe kỹ để mà hiểu đâu. Thế rồi Thầy ngâm lại bài Kinh Pháp “Hiểm Họa”-bài Kinh mà đáng lẽ tôi phải học thuộc, mà cứ mải đâu đâu…

 

HIỂM HỌA

 

Hiểm hoạ khắp chốn Nhân Gian.

 

Nhân loại cùng gánh trọn Nghiệp Tai.

 

Bão Táp, Phong Ba này. Từ đâu Giáng xuống.

 

Phải chăng đây. Từ Truyền Kiếp để lại.

 

Hay ngỡ rằng. Luân Hồi đến Tái Sinh.

 

Ai cũng nói. Cũng cho rằng ta phải.

 

Đã tìm ra Chân Lý Sáng Ngời.

 

Nào là. Đức Phật ở đâu ra?.

 

Và. Chúa Giêsu lại từ đâu đến.

 

Rồi. Pháp Vương ở một Đất Nước xa xôi.

 

Trí cao, Trọng vọng hơn nhiều những Vị Tiền Bối quanh ta.

 

Hỡi ôi. Nhân loại cứ mải kiếm tìm.

 

Đức Phật. Ngài Ngự tại chính Tâm.

 

Chúa Trời. Cha ngay trong Tim ta đó.

 

Dòng máu chảy trong cơ thể chúng ta.

 

Chẳng phải là của Mẹ Cha ban.

 

Nếu ta biết lắng nghe cơ thể.

 

Muốn tìm ra căn bệnh trong Tâm.

 

Có khác chi. Loài Người biết Yêu Thương Trân quý.

 

Những gì mà Tạo Hoá đã ban cho.

 

Biết giữ gìn Bản Sắc của mỗi Quốc Gia.

 

Cùng Thương Yêu như chính Mẹ Cha mình.

 

Ngày hôm nay. Đâu xảy ra nông nỗi.

 

Ôi hỡi Loài Người. Đau xót lắm thay…

 

(Bài đã đăng ở đây: https://www.facebook.com/notes/nam-nguyen/hi%E1%BB%83m-h%E1%BB%8Da/964065666988704 )

 

Rồi Thầy cũng giáo hóa luôn chúng tôi: “Các bác cũng vô minh chả khác chi bách gia. Khắp nơi chỉ thích nghe, thích tụng bằng tiếng Phạn, tiếng Hán, tiếng Nôm, sách vở in ấn đời nọ truyền đời kia tam sao thất bản hết cả rồi thì lại lấy về học thuộc, ê a mà đâu có hiểu tụng gì. Trong khi đó lời kinh của Đức Phật đơn sơ, gần gụi với đời thường thì lại coi nhẹ, có biết đâu bao ẩn ý sâu xa, bao lời cảnh báo cho chúng sinh trong đó. Về nhà các bác cứ tự đọc từng câu chữ xem Thầy nói có đúng không?”

 

Rồi “Các bác từ quan tới dân, đua nhau đi học Phật khắp nơi, nước nào cũng đi, lấy làm đắc chí lắm. Lại còn đua nhau xây chùa to, tượng lớn, cung thỉnh các vị Pháp Vương, Lạt Ma, Rinpochee từ những đất nước Phật giáo xa xôi về để lập đàn cầu trời cho quốc thái dân an. Thế các vị trong Hội Phật giáo Việt Nam đâu cả rồi, họ học hành thế nào, giỏi giang ra sao mà đã không làm được còn phải đi mời Drupka nơi khác tới, rồi rước Phật ngọc, xá lợi, kinh sách cổ…tốn kém vô chừng? Truyền thông cứ hay phải dẫn lời tiên tri của các vị như bà Vanga hay sấm của Trạng Trình, trong khi đó lời của Đức Phật nói ra lại bỏ ngoài tai? Các trung tâm nghiên cứu tiềm năng, các nhà chiêm tinh, ngoại cảm nước ta đâu rồi? Và tai họa nối tiếp tai họa, chả lẽ người trần mắt thịt không thấy được là họ lâu nay có cầu được quốc thái dân an đâu? Trong khi đó Đức Phật ngự tại đất Việt Nam này, Ngài tỏa bóng che cho lũ con dân vô minh chúng ta, để cho đại nạn nào đến đất nước ta thì cũng nhẹ đi rất nhiều so với các quốc gia khác trên thế giới, có ai chịu hiểu cho đâu!”

 

Thế rồi có vẻ Thầy bớt giận hơn, dịu giọng xuống Thầy bảo:

 

“Các bác cũng biết khi Thầy giáo hóa các bác như thế, đâu phải là Thầy đâu…Tai họa vừa xảy ra tại miền Trung do từ nơi xa mang lại, tức là cái công ty gì nước ngoài đấy (đối với Thầy thì cái tên Formosa cũng chả có ấn tượng gì khác biệt) có lỗi một phần về hám lợi làm bừa, nhưng bản chất vẫn là do cái sự cộng nghiệp và vô minh của toàn dân ta chứ chả phải riêng miền Trung. Các bác về mặt khoa học có quy tội cho họ thì quy, nhưng phải đúng người đúng tội thì thôi, không thêm không bớt, không khéo lại gánh nghiệp đấy! Còn các Ngài đã cho ta biết rõ, ẩn sâu dưới đáy đại dương kia có những đợt sóng ngầm vô tận, sự chuyển giao của luân hồi, giao thoa giữa trời và đất. Đã đến lúc loài người phải chịu nhấn chìm trong những kiếp nạn tang thương-cụ thể là con người Việt Nam. Vậy thì dương trần thì cho rằng phải có một chất độc hại do con người gây ra. Dẫn đến ô nhiễm bầu khí quyển, dẫn đến ô nhiễm môi trường ví dụ như cá đã và đang chết trên khắp các vùng biển, vùng miền của Tổ quốc. Luồng khí độc này sẽ bao phủ khắp mọi miền Tổ quốc kể cả trên cạn, dưới nước. Khí độc này phun từ dưới đáy biển lên, kết hợp với các chất họ thải ra nên mới có độc tố làm chết cá, và cái dòng khí đó đi đến đâu phản ứng với các chất chỗ nào lại cho một hiện tượng đặc trưng cho chỗ đó, các bác cứ phải lưu ý!”.

 

“Và tai họa này cũng mới chỉ là một sự cảnh báo của các vị Hồn Thiêng Sông Núi đối với dân nước ta thôi. Trong thời gian sắp tới, đến tháng sáu, tháng bảy âm lịch sẽ có tiếp các mối hiểm họa nữa: năm nay thì một số vị Thần, Thánh hiển linh đang được thờ phụng tại nhiều vùng miền trong cả nước sẽ trở về cảnh giới của các Ngài, không còn tỏa bóng ở những nơi chúng ta thờ phụng nữa. Thì lúc đó thiên tai, địch họa, dịch họa sẽ khôn lường và nặng nề hơn bây giờ rất nhiều. Năm 2017 sẽ là cộng lại tất cả những kiếp nạn xấu nhất của các năm 2015 và 2016 (chỉ riêng đối với dân tộc ta). Có thể sự kiện chất thải độc làm chết cá biển miền Trung-một tai họa thực sự với hệ lụy cho cả vùng rộng lớn nhiều năm trời kế tiếp – mới chỉ là một lời răn đe, cảnh tỉnh của đấng bề trên mà còn ít người ngộ ra. Sắp tới sẽ đến đại họa cháy rừng, những loài chim thú sẽ chết thiêu trong biển lửa nhiều chả khác gì lũ cá chết bây giờ. Con người sẽ bị một bệnh dịch lở loét thân xác, có mùi hôi tanh. Nạn đói kém xảy ra tại nhiều nơi, mặc dù không đến mức chết nhiều người. Mức độ thiệt hại của các tai nạn sẽ ngày càng tăng lên…

 

Thầy lại ngâm bài Pháp sau:

 

NGHIỆP ĐỊNH

 

Tạo Hoá thật Diệu Kì. Cũng nhiều lắm Trái Oan

 

Hoạ Pháp đây. Điều kì diệu chốn Nhân Gian

 

Một sớm, một chiều. Ta vui mừng đón nhận

 

Đón nhận sự diệu kì của Nhân Gian trao tặng

 

Niềm vui lớn. Những nỗi niềm lại càng thêm chất chứa

 

Mẹ Cha cho Ta Trí Huệ để đọc thấu Nhân Gian

 

Nhìn những Trái Oan đang dần chạm tới Loài Người

 

Bất hạnh lại chồng chất bất hạnh

 

Tai ương lại nối tiếp tai ương

 

Hiểm hoạ luôn rình rập khắp mọi nơi

 

Nhân loại rồi chìm trong khổ hạnh

 

Lửa đỏ bùng cháy tứ phương.

 

Lũ lụt ào về như thác đổ

 

Nhấn chìm tất cả trước đêm đen

 

Bệnh dịch lan tràn khó bề kiểm soát

 

Ngọn lửa Chiến Tranh lại thổi bùng tới mọi Quốc Gia

 

Mất mát đau thương này ai thấu

 

Từ đâu dội về những trận động đất kinh hoàng

 

Núi lửa trào phun khác chi cơn giận giữ

 

Muốn nhấn chìm Loài Người vào Biển Lửa tang thương

 

Khắp mọi nơi tiếng khóc than ai oán

 

Xé màn đêm Mẹ khóc tìm gọi con

 

Nắng bừng sáng nhà tan cửa nát

 

Hỡi ơi. Chúa Trời, Đức Mẹ

 

Đức Quốc Mẫu. Đức Phật Cha ơi

 

Nhân Gian này chẳng phải Me Cha ban tặng

 

Thế giới Loài Người này. Chẳng phải Mẹ Cha trao

 

Nông nỗi nào nên cơ sự đắng cay

 

Cha Mẹ giơ cao rồi Cha Mẹ khẽ nhắc

 

Con trẻ lỗi lầm. Sẽ biết nhận ra

 

Cha Mẹ yêu thương cho Nhân Gian bừng sáng

 

Hiểm hoạ kia như ngọn gió thoảng qua

 

Để Thanh Bình, Hạnh Phúc nơi nơi

 

Như những cánh hoa lay nhẹ trước gió

 

Phong Ba, Bão Táp kia chẳng thể vùi dập Loài Người.

 

Dẫu sẽ còn nhiều mất mát tang thương

 

Ta hiểu thấu để vững vàng bước tiếp

 

Kết nối những vòng tay đau thương mất mát

 

Vượt qua mọi khổ đau để bước tới thành công.

 

Nam Mô A Di Đà Phật.

 

(đã đăng ở đây: https://www.facebook.com/notes/nam-nguyen/nghi%E1%BB%87p-%C4%91%E1%BB%8Bnh/1003583576370246 )

 

Sắp tới tai họa về môi trường biển sẽ còn xảy ra liên tục, hãy chờ tai họa đến với vùng biển và thủy hải sản của Móng Cái Quảng Ninh, Đồ Sơn- Hải Phòng, Sầm Sơn – Thanh Hoá, Cát Bà- Hải Phòng, Bãi Cháy- Quảng Ninh, biển Cần Giuộc, Quất Lâm- Nam Định, Trà Vinh, Đồng Tháp, Long An, An Giang, Châu Đốc, Cần Thơ, Ninh Thuận. Thái Bình sẽ là một trong những địa điểm bị tai họa đầu tiên…”.

 

Nghiệp kiếp này cũng bởi dân chúng vô minh, lãnh đạo không biết đến Đức Phật, càng chẳng biết rằng có biết bao người tài đất Việt không màng danh lợi, trấn ải địa linh cho từng vùng đất để giữ bình yên cho bách gia. Bây giờ thì khá muộn rồi, chẳng biết rồi có ngộ ra được chút nào không…”

 

Từ biệt Thầy ra về mà trong lòng chúng tôi trĩu nặng tâm tư. Cảnh đồng quê thiên nhiên Bắc Bộ quá quen thuộc bên đường lướt qua như những thước phim, nhưng sao trông bây giờ khác hẳn. Rồi tai họa sẽ liên tiếp ập xuống, đất nước và con người nơi đây sẽ ra sao? Mức độ tai họa sẽ phụ thuộc vào tất cả mọi người, tất cả chúng ta, và cái cách chúng ta đối xử với đất mẹ Việt Nam…

 

Ghi chú:

 

Sau câu chuyện kể trên có vẻ cỗ máy ì ạch đã bắt đầu bị áp lực khá lớn để chuyển động, theo hướng nào thôi…

 

-Bộ Tài-Môi họp các trưởng nhóm của “ngự lâm quân” mấy hôm nữa lên đường, để bàn thêm về nguyên nhân, lại các chủ đề PO4, tảo (lần này thì không màu?!), phenol…

 

-Viện Hàn lâm tổ chức cho một số “viện sỹ” gặp gỡ làm việc với đoàn “quốc tế”-chả rõ hai ngày ở Hà Nội oi ả này thì họ kịp làm gì không.

 

-Sở dĩ tôi có cảm nhận “cỗ máy đã chuyển động” bởi vì từ lúc câu chuyện xảy ra cho đến bây giờ đã cả một ngày trôi qua, và mạng của tôi vẫn “chưa tìm được DSN máy chủ…”. Nếu post được bài này sớm tôi cũng hy vọng biết đâu một vài vị “ngự lâm quân” khoa học kia có thể tìm được ý tưởng gì đó cho mình trong chuyến công tác tìm hiểu nguyên nhân sắp tới thì sao?! Tôi cũng định thi gan nhưng cuối cũng cũng phải đi một nơi khác để có thể vào được mạng một cách bình thường. “Cỗ máy” thông tin này thì nhất định là còn quán tính vô cùng lớn!

Bình luận Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *