Kính: – ( Xin phép Bác Lưu Nguyễn).
26/ 07/ 2016
BỐ ƠI!
Ngày mai chúng con sẽ kỉ niệm lần thứ 109 ngày sinh của Bố. 20 năm kể từ ngày Bố và Mẹ ra đi, chúng con luôn nhớ Bố, vừa tự hào có người cha thông minh tài giỏi lại vừa tủi thân nghĩ mình không sao kế thừa được những phẩm chất của bậc sinh thành, dù chỉ là những điều nhỏ nhoi, thật đáng xấu hổ. Giở cuốn hồi kí của Bố, chúng con xin ghi nhớ mấy lời kết chứa đựng biết bao ân tình: “Và tôi dừng bút khép lại tập hồi kí này với sự thanh thản trong lòng; sức mình, điều kiện của mình đến đâu, mình đã làm tới đó. Nếu còn có âu lo thì đó là sự lo âu cho tương lai đất nước, liệu có tìm ra được một con đường ngắn nhẩt, tranh thủ được khả năng tốt nhất để vươn lên trong một thế giới đầy biến động, bất trắc, phức tạp như thế giới ngày nay? Số phận của riêng tôi thì có thể nói đã an bài, vấn đề là số phận của nhân dân và của đất nước muôn vàn yêu thương”.
Ghi chú
Kính: – ( Xin phép Bác Lưu Nguyễn).
Bình luận Facebook