CHA HỠI CHA NGOÀI KIA LÀ TRẦM CAY NẠN DỘI…
…
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.
bóng dân lành áo vải
giờ lại thêm rách nát
bao mái nhà dột nát
giờ cùng lũ xé toang
đau xót hỡi dân lành
quanh năm bám mặt đất
thiên tai họa trời đất
họa nạn của kiếp đời
biết khi nao buông áo…
…
Nam Mô Nam Mô Nam Mô.
NGÂN
THINH KHÔNG LẶNG CẦM CA ĐỨT ĐOẠN
CON GỞI NGƯỜI THANH ÂM
NGUYỆT CẦM HỠI ĐÀN ƠI BUÔNG SÁO NHẸ…
…
NAM MÔ VÔ LƯỢNG VÔ LƯỢNG THỌ PHẬT NAM MÔ.
Hà Nội, lúc 19h 33ph ngày 04/9/2017
Vu Lan nhẹ theo gió trôi dạt những miền mơ
Gửi trọn tâm tròn nguyện nỗi mơ nhớ thương ơi
Mùa Vu Lan báo hiếu khắp cung cảnh Đất Trời
Cõi đời ngập mơ hoa mơ nhớ đấng sinh thành
Mẹ Cha Tiên Tổ hỡi Giang Sơn gấm vóc Việt
Gửi lời theo mây gió trao trọn nguyện tâm mơ
Phương xa hỡi bóng gần khắp cung cảnh Đất Trời
Nỗi nhớ mơ ngập tràn dịu nhẹ hỡi Vu Lan
Mùa Vu Lan để nhớ để thức tỉnh tri lương
Cho cõi lòng dịu nhẹ chất chứa tâm can đời
Vu Lan mùa ơi hỡi mùa để nhớ mãi ơn
Cho khắp thế gian đời đứa con dù phương xa
Hay sát gần hơi ấm lòng bỗng thấy dịu nhẹ
Gửi mây ngàn gió núi nỗi nhớ thương mơ xa
Mơ hỡi khắp Cõi Trời đấng sinh thành Phước Hạnh
Tiên Tổ hỡi xa gần người thương yêu ruột thịt
Cho dẫu bạn chẳng quen dẫu có là bóng mờ
Hỡi bóng ảo thế nhân hỡi Mùa Vu Lan thương
Mùa Vu Lan để nhớ để mơ cõi đời này
Phước hạnh cùng hoan ca…
…
Mai ta lại trở về cùng thế gian ồn ào
Nhuốm bụi đời phảng phất gồng gánh trĩu nặng vai
Gánh nặng nhân thế đời u uất chất chứa tâm
Vu Lan hỡi nhớ ơi Cha Mẹ khắp Cõi Trời
Cho ta thầm khắc khoải nỗi lòng mơ quặn thắt
Một mùa phước hạnh đó thế gian đời hoan ca
Chợ chiều mưa phảng phất u uất một niềm mơ
Một niềm mơ tạ lỗi khắp cõi trời Mẹ Cha
Ta chẳng trọn tâm nguyện sứ mệnh Mẹ Cha trao
Ngoài kia thế gian đời nghiệp nạn mãi thôi buông
Cho ta kêu để thấu khắp cõi trời Mẹ Cha
Vu Lan hỡi nhớ mơ Vu Lan đau quặn thắt
Giao thoa hỡi Đất Trời chuyển mình bình minh lên
Đêm đau hòa nước mắt Vu Lan hỡi Mẹ Cha
Con dân Việt tang xót ta như đau cùng Đất
Vò xé đau Cõi Trời. Đức Phật hỡi Cha ơi
Đất Trời Việt bao la con dân Việt tội lỗi
Cúi xin Cha thấu tỏ dẫu có là tri lương
Vụt đổ đống tro tàn máu đỏ hòa nước mắt
Con dân Việt tang khóc vội mải giẫm đạp lên
Đạo đức hỡi thói đời quên dần đi Lịch Sử
Cha Ông gây dựng nước cho hòa bình hôm nay
Cơm no áo ấm mặc lãng quên chẳng thể nhớ
Cơn mưa rừng hối hả những Chiến Sĩ Bộ Đội
Ngày đêm chắc tay súng bảo vệ bầu trời Việt
Để có Mùa Vu Lan. Mùa mãi ơn mãi nhớ
Khắp cõi Trời Mẹ Việt. Cha hỡi Đức Phật Cha
Cõi đời Việt đau xót. Cha hỡi buông nhẹ mây
Cho vơi đi Nghiệp Nạn. Mọi nẻo đường Xã Tắc
Bao mái ấm gia đình. Quây quần vui đoàn tụ…
…
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
NẠN KIẾP
Hà Nội, ngày 15/ 10/ 2016
Sóng biển ào dâng lũ lụt trào về tang tóc thương đau
Những xóm làng bình yên bỗng hòa mình cùng lũ
Bóng dân lành đói khổ giờ lại thêm rách nát
Bao mái nhà dột nát giờ cùng lũ xé toang
Đau xót hỡi dân lành quanh năm bám mặt đất
Thiên tai họa trời đất họa nạn của kiếp đời
Biết khi nao buông áo…
Thơ trẻ thiếu bữa ăn con chữ chẳng vuông tròn
Manh áo co ro lạnh đủ đầy những gian truân
Một kiếp người nặng gánh…
Phía làng bên tang tóc Cha tóc bạc gọi con
Bà đớn đau tìm cháu Mẹ chạy theo con sóng
Ngơ ngác tìm gọi chồng tan nát bao mái ấm
Tang thương phủ kín trời những miền quê đói khổ
Giờ lại thêm rách nát …
Ngửa mặt hỡi trời xanh hỡi Giang Sơn Xã Tắc
Phép nhiệm màu nào đây ai giang tay cứu vớt
Dân lành bớt tang thương…
…
Nam Mô Nam Mô Nam Mô.
LẶNG
Hà Nội, lúc 23h 00 ngày 11/ 10/ 2016
Thế nhân ơi ta nợ bạn nhiều lắm
Nợ thanh bình hạnh phúc lứa đôi
Nợ bình an gia đình no đủ
Nợ câu chữ vuông tròn nhảy nhót
Nơi trẻ thơ cất tiếng cười vang…
Nợ Giang Sơn Gấm Vóc Vua Hùng
Nợ Xã Tắc kiếp nạn khôn nguôi…
Những bóng đen tử thần ập xuống
Khắp mọi nẻo đường Tổ Quốc thân yêu
Người thương yêu vừa cười nơi đó
Giờ lặng yên lay gọi chẳng hay
Giọt nước mắt trào mi buốt nhói
Nẻo về Tổ Quốc là đây giờ kiếp nạn chẳng thể buông áo…
Những cánh hoa nhẹ lay trước gió thay lời tiễn biệt người thân
Bóng đen tử thần ập tới đưa thương yêu trở về đất Mẹ
Mặc ngoài kia con thơ khóc gọi bao gia đình thiếu vắng người thân
Những chuyến xe bão táp gồng mình lên gánh đỡ
Cánh tay của tử thần rồi lại oằn mình xuống
Chịu chia lìa tang tóc…
Nhân thế ơi đau xót ta chẳng thể ngon giấc
Giang Sơn Xã Tắc này ta nợ ơn tất cả
Ta như cánh chim nhỏ lưu lạc giữa trời xanh
Chẳng tổ ấm mái nhà biết phương nao chung sức
Đuổi xa đi kiếp nạn cho Tổ Quốc an bình
Những chuyến xe thanh nhẹ chẳng thể là bão táp
Đưa người bạn xa quê trở về bên mái ấm
Mẹ già đợi bạn đã lâu xóm làng mừng vui nhìn bạn
Đứa con xa quê nay đã trở về cùng những chuyến xe an bình may mắn….
…
Nam Mô Nam Mô Nam Mô.
KHẮC
Hà Nội, ngày 14/ 12/ 2020
Đôi chân trần buốt nhói
Hướng thẳng bước chông gai
Chông gai giăng mịt lối
Phủ kín dấu chân son
Dấu chân son rớm máu
Từng giọt máu thấm đỏ
Suốt chặng đường buốt nhói
Ta như bóp tim đau
Ngoài kia Trời hửng sáng
Từng vầng dương lấp ló
Tia nắng đầu buổi sớm
Hứng sương mai nhẹ rớt
Như rớt giọt lệ rơi
Trận cuồng phong ập tới
Biết bao nhà tang thương
Giông bão gào thét gọi
Gầm rít cùng nấc nghẹn
Những cánh tay chấp chới
Giành giật cùng gió thét
Ta làm được điều chi
Trước phong ba bão táp
Nổi giận của Đất Trời
Cho thủy triều dâng kín
Dấu chặt gót chân son
Cho bão tố ào về
Quét sạch giọt lệ rơi
Chẳng lời nói xưng tụng
Chẳng thơ ca kể hết
Nỗi mất mát người thương
Nỗi đau xót ruột thịt
Phải mất rồi mới thấy
À thì ra là vậy
Đây đúng Kiếp Nạn rồi
Đúng chông gai phải chịu
Đúng xót xa đau đớn
Mà họa đó chẳng xa
Rơi ngay mái đầu mình
Rồi lại chợt giật mình
Rồi vội lo giải đáp
Của thế giới vô hình
Lúc thường như quên mất
Ta vẫn trọn đạo nghĩa
Vẫn mâm cao cỗ đầy
Vẫn xưng danh đâu đó
Phải nơi thật cao xa
Phải ghi danh sử sách
Phải truyền bá truyền tụng
Người đời mãi tung hô
Nói sao đây cho hết
Đôi chân trần rớm máu
Vẫn từng bước từng bước
Ngày đêm nhỏ máu đào
Giọt máu đào thẫm đỏ
Nhỏ nhoi rớt bên đường
Giữa bao la Trời Đất
Hòa cùng vào Nghiệp Nạn
Cùng mất mát đau thương…
Nam Mô A Di Đà Phật.

Bình luận Facebook
