Thế giới Tu Hành xa kia. Thật kỳ bí và cũng thật uy nghi. Ta chẳng là chi. Chỉ hạt bụi nhỏ giữa sa mạc đầy phép Tu Hành uy nghi đó.
Chỉ biết. Nhớ về bạn, giữ chặt trong tâm. Bao năm tháng bạn bên ta, thay ta, tiếp thêm lửa, thổi bùng hơi ấm, đốm lửa đỏ hồng. Bạn hỡi N Ng!
Luôn nghĩ nhiều, luôn trắc trở. Phía sau đó, mái ấm gia đình kia. Người vợ, người mẹ đã làm trái tim ta nhiều đêm nấc nghẹn. Viết tặng bạn nhân gian L.Ng.H (mẹ Pín, Páo). A Di Đà Phật!.
TU HÀNH
Bạn hỡi.
Đã thật xa rồi. Lệ đắng chẳng rơi
Rớt giọt khoé mi. Chát nghẹn tấm can
Thanh vắng trăng khuya
Chỉ Ta cùng gió. Xa đau Cõi Trời.
Ta chẳng Tu Hành cũng chẳng Đắc Đạo
Cuộc sống phải sống. Đời người vẫn trôi
Một nắm xương tàn. Lại về cát bụi.
Hỡi Trời. Hỡi Đất. Hỡi Gấm vóc Giang sơn
Hồn thiêng ơi. Đất Mẹ ơi.
Đêm nay Ta bước. Bước chân nhẹ buốt
Buốt thấm gai đâm. Tim đau nhỏ máu
Ta đã làm chi. Làm chi cho Bạn
Chỉ một lời thôi. Một lời dịu nhẹ
Bạn hỡi Tu Hành
Đâu phải cao xa. Hoa mĩ trăng đưa
Câu từ thật mảnh. Ý nghĩ mỏng mang
Cùng quặn thắt lòng nỗi đau Nhân thế
Vui mỉm hạnh phúc. Thế gian bừng an.
Bạn chẳng là Ta nhưng sao đau vậy
Bao tháng bao năm. Cùng nhau gian khó
Giọt lệ cũng chia. Mắt đỏ cùng thức
Cơm nóng Bạn xẻ cho ấm lòng Ta
Những ngày mưa buốt. Bạn nhóm củi khô
Cho Ta cùng sưởi. Đôi tay xanh gầy
Bao năm tháng qua. Bạn đã cùng Ta
Nhận bao chua xót ghẻ lạnh kiếp Người
Bạn hỡi Tu Hành
Ta nguyện cùng Trời. Đất Mẹ bao dung
Báo đáp ơn Bạn. Nghĩa tình Phu Thê
Người Mẹ thảo hiền. Nàng dâu hiếu thuận
Thay Ta, thay Bạn. Báo hiếu Tổ Tông
Chăm dưỡng Cha già. Bày Con thơ trẻ
Hạnh phúc của Bạn cũng là của Ta
Con thơ khôn lớn. Cha già vững mạnh
Bồ đề toả bóng. Chở che mái ấm
Gìn giữ Đạo Nghĩa. Nghĩa tình Phu Thê
Tu Hành là chi. Đắc đạo là chi
Người vợ. Người Mẹ. Thay Ta thay Bạn
Giữ lửa hạnh phúc. Canh ngọt mát lòng
Lo toan mái ấm. Nội ngoại yêu thương
Gia tộc bè bạn rộn vang nói cười
Cửa Phật là đây. Phước hạnh Tu Hành.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Bản Pháp “Tu Hành”:
A Di Đà Phật!