Hà Nội, lúc 19h 15ph ngày 29/ 11/ 2017
Nước mắt chiều. Buông thầm lặng
Nước mắt đời nhạt nhòe trôi
Trời nổi mưa giông, chớp dội
Ôi bão đời trầm luân nhức nhối.
Mưa ơi mưa giăng mắc
Bão ôi bão đổ vây
Lũ cào dội buốt tâm
Tâm can vò xé đau.
Đau đau hỗi thấu Trời
Trời nổi giông, cuộn bão
Bão đời dội bủa vây
Dân lành tràn đau lũ
Lũ cuộn dội than lương.
Buốt lạnh xé cõi Trời
Đau đau đau nhức nhối
Hỗi hỗi Trời cao xa
Hỗi hỗi non xanh gợi
Gợi mùa đau buốt nghẹn
Tri lương vò xé đau.
Miền Trung hỡi thê lương
Miền Nam ơi nghẹn đắng
Mùa đau cho nhói nhức
Cõi Trời Nam. Trời Bắc
Mùa Tây rét buốt tâm
Cào xé Đất hỗi Trời
Buông lơi rơi Nghiệp Nạn
Dân lành dội than lương…
Ta đi qua nhói nhức
Ta lội qua nghẹn chát
Mùa đau ôi buốt đắng
Trắng trời. Trắng sương giăng
Trắng đêm tràn tri đức
Miền đau hỗi than lương
Ơi gợi hỡi Trời Đất
Hỡi cao xa xa thẳm
Hỡi miền đau nhói buốt
Gợi lên cảnh Đất Trời
Dân lành hỡi than lương…
Ta đi. Ta mãi bước
Cho đêm dài giông lốc
Cho mùa đau tàn khốc
Cho Xã Tắc Kiếp Nạn
Cho dân lành hỗi đau…
Ta đi cho gợi đau
Cho tim giỏ máu đào
Đôi chân gày xơ xác
Bút mảnh khóm tre ngà
Hỗi đơn lẻ chơ vơ.
Chơ vơ lạc giữa Trời
Lang thang mùa Đất lạnh
Cửa ngõ là đây hỗi
Hỗi Âm tào rộng đón
Ngã Quỉ hé chuông rung
Lập lòe ơi lấp ló
Bóng Âm ti ẩn hiện
Diêm Vương Cha khẽ mỉm
Vẫy nhẹ tay yêu thương
Rộng vòng tay nhân ái
Đón đưa hỡi mời gọi
Ngã Quỉ hỗi nương tay
Cho đêm đen bừng tỉnh
Dội giông lốc lạc trôi
Mùa đau, mùa nhức nhối
Trượt xa xa mãi gợi
Gợi tri đức tri lương
Gợi nhói nhức cõi đời
Cho yêu thương hòa quện
Cho nồng ấm bao dung
Vẹn tròn hỗi nhân văn
Đuổi xa vùng mỏi mệt
Xua tan cả cõi đau
Cho bình minh lấp ló
Ông Mặt Trời rực chiếu
Nghiêng nghiêng cánh én nhỏ
Đón mùa xuân an vui…
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô A Di Đà Phật Cõi Trời Cha…