ĐAU BÓNG

Hà Nội, lúc 04h34ph Ngày 18/7/2017

 

Cha ơi. Phương nao ơi mơ nhớ

 

Hỡi Cha. Mơ nhớ. Nhớ phương nao

 

Đêm buông lặng. Mờ xa mảng khuyết

 

Ánh trăng ngà. Lấp loé bờ xa

 

Bờ xa nhớ. Nhớ Cha xa nhớ

 

Cha Bồ Đề. Cha nhớ phương xa

 

Thế dương đời. Mờ Cha mơ bóng

 

Dáng Bồ Đề. Bóng toả chở che

 

Che bão, mưa giông. Gió thét gào

 

Thế dương đời. Bạc tối. Mảng mờ che

 

Xa bóng đó. Cha hỡi. Hỡi Cha

 

Cảnh sắc Thế dương đời. Thay đổi. Đổi thay

 

Đức Quốc Mẫu. Mẹ lưu truyền dân thế

 

Thế gian đời. Sử sách mãi vang danh

 

Bao năm tháng đó. Mẹ đẩy xa Nghiệp Nạn

 

Thế gian đời. Buông lời dao cứa

 

Mang lửa đỏ. Gắp bỏ đời con

 

Đức Quốc Mẫu. Mẹ trả lại thế gian

 

Đốm lửa hồng. Tro tàn bạc ác

 

Cho cuộc đời con. Vầng sáng ánh dương

 

Phía chân trời. Mờ xa vẫy gọi

 

Mẹ Quan Âm Nam Hải đẩy mưa

 

Mẹ trở về bên đời dân thế

 

Trời đông đó. Ráng chiều chợt tắt

 

Mẹ hiển hiện bên con thật rõ

 

Con thương hỡi thế gian đời chẳng thấu

 

Ngỡ rằng ta chỉ hiện trong mơ

 

Trong huyền thoại người đời dân thế

 

Thực mơ đó con thương thấu rõ

 

Con nhận Lệnh lên đường chẳng quản

 

Cái nắng rát miền trung đổ lửa

 

Như thế gian đời gắp lửa thiêu đốt con

 

Bao năm tháng đó con vẫy vùng sóng cả

 

Thế gian đời ai thấu tỏ con thương

 

Con thương hỡi đôi chân rớm máu

 

Tim nhỏ con quặn thắt đớn đau

 

Giọt máu đào thẫm đỏ trí tâm

 

Nhân gian đời cần chi phải thấu

 

Cõi trời này. Đất Mẹ Việt chở che

 

Con nhớ Cha. Cha hỡi Bồ Đề

 

Con đau Mẹ. Mẹ hỡi. Mẹ Quan Âm

 

Năm tháng trôi dần. Tóc mây nhẹ gió

 

Đêm đông lạnh nhói buốt tâm can

 

Dương thế đời con chẳng lối dừng chân

 

Bồ Tát hỡi. Mẹ Quan Thế Âm

 

Giây phút giao thoa hỡi đất hỡi trời

 

Ngày cũ qua đi. Ngày mới ẩn hiện

 

Năm cũ vuột trôi. Đón chào Xuân mới

 

Đêm lạnh giá dáng Mẹ Quan Âm

 

Bồ Tát hỡi. Hỡi Mẹ. Đức Phật Bà

 

Khắp cõi đời này. Con thương nhỏ dại

 

Ngỡ rằng con chơ vơ lạc lõng

 

Thế dân đời bạc ác buông tiếng xót cay

 

Văng vẳng đó lời Mẹ Cha dạy

 

Bao dung độ lượng. Yêu thương nhân ái

 

Chẳng oán ai thù hận chất chứa tim

 

Con oan khuất phương trời Cha Bồ Đề

 

Mãi dõi bóng thơ dại chở che

 

Đẩy lui Nghiệp Nạn buông vầng sáng

 

Ánh dương Trí Huệ soi thấu thế dân đời

 

Đời dân thế buông lắm thăng trầm

 

Biến cố dội. Con hãy nhẹ vượt qua

 

Ánh sáng Trí Huệ. Cha luôn dõi bước

 

Chở che con thương trước bão tố lòng người

 

Con hãy đứng. Hãy bước thật kiêu hãnh

 

Lời Cha dạy. Gắng khắc cốt ghi tâm

 

Con của Hùng thiêng gấm vóc Vua Hùng

 

Cha Mẹ Việt dõi bước chở che

 

Sứ Mệnh đè nặng vai gầy. Chân son rớm máu

 

Trí tâm con đớn đau chua xót

 

Thế dân đời buông gieo bão tố

 

Hãy cứ để cho Luân Hồi tìm kiếm

 

Nghiệp nạn kia. Trả lại thế dân đời

 

Đời phải biết phép tắc đúng sai

 

Yêu thương trọn vẹn. Nhân nghĩa con gắng giữ

 

Sứ Mệnh này hãy để lòng đời phán xét

 

Buông tiếng cười cho bão đời dậy sóng

 

Nhân quả kia minh chứng thế dân đời

 

Trí Huệ Mẹ Cha ban. Vầng sáng ánh dương tỏ

 

Soi Luân hồi. Soi Tiền kiếp. Ngã Quỉ. Ma chơi thét vang cười

 

Xin cúi đầu khuất phục vầng ánh dương

 

Con hãy bước trên đôi chân Trí Huệ

 

Thế dân đời. Hãy để Luân Hồi sờ tới

 

Tiếng cười ai ngạo nghễ vầng ánh dương

 

Ngã Quỉ chạm cửa. Thét vang vờn

 

Đời thế dân buông gieo thói ác

 

Dội máu đỏ buông tiếng dã man

 

Bao năm tháng đó. Con vẫn chẳng đổi thay

 

Trí tâm rỏ máu chẳng oán thán thế gian người

 

Nỗi đau đó hãy trả lại đất trời

 

Mẹ Việt Nam đau dõi vầng ánh dương

 

Con thương hỡi đêm đen buông lặng

 

Đất Trời này. Minh chứng trí tâm con.

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

 

Đức Phật Cha ơi. Cha hỡi thấu rõ

 

Trái tim con như đang vỡ ra trăm ngàn mảnh

 

Nỗi đau này như máu chảy tâm con

 

Hỡi trời. Hỡi đất. Hỡi Cha

 

Phương xa bóng. Cha ơi. Con đau nhớ

 

Nhớ Bồ Đề. Nhớ Đức Quốc Mẫu. Mẹ ơi

 

Ơi hỡi Cha. Cho con về bên miền nhớ

 

Miền nhớ ấy. Con lạc lõng thế gian người

 

Hỡi Trời. Hỡi Đất. Hỡi Cha ơi

 

Đau nhói nhức. Trời đêm buồn lặng

 

Con trở về miền kí ức xót xa

 

Nhớ Cha. Cha hỡi. Bồ Đề Cha

 

Mảnh trăng ngà. Nguyệt Cầm ơi

 

Buông tiếng tơ lòng. Buông nhói nhức

 

Con nhớ Cha. Nhớ Bồ Đề Cha

 

Trời cao xa. Cha hời thấu gọi

 

Về bên Cha thiếp ngủ nhẹ nhàng

 

Thế dân đời gieo hỡi đắng cay

 

Về bên Cha. Cùng Bồ Đề toả bóng

 

Trong mát kia. Nồng ấm Mẹ ru

 

Về bên Cha. Hỡi miền kí ức

 

Con thiếp nhẹ. Bóng Nguyệt Cầm đau

 

Đau bóng. Đau trăng. Đau mơ nhớ

 

Trời xa ơi. Nguyệt Cầm hỡi buông

 

Buông tiếng tơ lòng. Buông nhói nhức

 

Trời cao xa. Đức Phật Bà. Mẹ Quan Thế Âm. Hỡi ơi…

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

 

Nam Mô A Di Đà Phật. Cõi trời Cực Lạc Tây Phương

 

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát Ma Ha Tát

 

Nam Mô A Di Đà Phật. Cõi trời Tây Phương.

 

 

 

 

 

Bài Pháp : https://youtu.be/b2QKb7wK-wA

Bình luận Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *