A DI ĐÀ PHẬT: ( BÁC PHẠM ĐỨC TOÀN ).
THỨC TỈNH HỖI: – ( ĐÚNG SAI, SAI ĐÚNG ). DUYÊN HỖI DUYÊN: – ( KHÔNG DUYÊN CŨNG VẬY )…
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.
Hà Nội, lúc 22h 53ph ngày 24/ 11/ 2018
Thức tỉnh hỡi tri tâm u uất
Bừng sáng ơi u ất cõi tâm
Thức tỉnh hỗi tri tâm uẩn lấp
Lấp lối đi che lấp nẻo mơ
Duyên hỗi không không Duyên cũng vậy
Bừng tỉnh đó hiểm họa ghé thân
Ơi thói người thói đời vốn dĩ
Phải họa thân sát lại gần kề
Mới bừng tỉnh giật mình thảng thốt
À thì ra nghe đó thoảng đâu
Giá ấy mà xưa kia chẳng vậy
Rồi ngày đó lối rẽ chẳng thể
Chẳng thể nao rẽ tắt tuột chân
Cứ thẳng tiến giờ này có thể…
Ơi hỡi ơi lẽ đời vốn vậy
Lúc cạn đường chẳng lối thoát thân
Vốn bấu được víu đó chặt tay
Dẫu có là thị phi miệng đời
Thì vẫn mặc vẫn tung tăng gió
Cốt sau đó miễn sao êm thuận
Chiếc cọc đó đưa chân đu bám
Ơi hỗi ơi thói người vốn vậy
Lầm lạc ư sao phải tự thân
Bản thân ư ai mà chẳng đúng
Biết sai đó cũng chẳng thể nao
Ơi hỗi ơi thói người vốn vậy
Lúc thăng trầm tay nắm chẳng buông
Khi vượt qua khúc quanh gian khó
Lại thấy mình: – ( Ôi thật thanh tao )
Ôi hỗi ôi lòng đời xô đẩy
Ôi hỗi ôi lòng đời đảo lộn
Ôi hỗi ôi lòng người chất chứa
Biển sâu kia đo được bằng thước
Biển lòng người thước nào để đo…
Ơi vốn vậy tri tâm độ lượng
Ngoảnh mặt đi sao chẳng thể đành
Buông vai áo mà lại níu gợi
Níu gợi đó xuân thì khoe sắc
Gió mơn man bờ vai thanh thoát
Thu mơ màng dạo gót đìu hiu
Ơi hỡi ơi dòng đời dòng chảy
Dẫu có là tri lương vụt đổ
Đốm tro tàn rụi lửa rụi thiêu
Lòng vẹn nguyên sắt son suy lắng
Giữ trọn đó vẹn đó thủa nao
Thủa ngập ngừng ô cửa thảng thốt
Thủa chơ vơ chẳng góc dừng thân
Ơi hỡi ơi đúng sai sai đúng
Lầm lạc ơi thức tỉnh uẩn khuất
Dẫu có là bùn đen tội lỗi
Dẫu có là tri tâm vôi bạc
Ơi hỡi ơi còn đó mảnh ghép
Mảnh chiếu sáng ánh trăng nồng dịu
Mảng chói lòa bừng tỉnh ban mai
Duyên hỗi Duyên chẳng Duyên cũng vậy
Vấp ngã ơi khựu chân bừng tỉnh
Giá xưa cũ ơi đừng vôi bạc
Giá thủa nao đen đó chẳng đổi
Giữ lại chút le lói lửa nồng
Cũng xoay vần Nhân Quả: – ( Đời Ơi )…
Nam Mô ơi hỡi Đại Bi
Từ Bi độ đời bóng đó bao dung
Nam Mô ơi hỡi quặn thắt
Se sắt gió chiều cơn lạnh: – ( Nhói tim )
Tim hỗi tim nồng cay gió lạnh
Se sắt chiều cơn gió: – ( Tàn canh )
Thức tỉnh hỗi đúng sai sai đúng
Duyên hỗi Duyên chẳng Duyên cũng vậy
Hỗi thói người thói đời vôi bạc
Nồng say chiều hay gió thổi bay
Thức tỉnh đó vốn không lưu luyến
Cơn gió chiều dứt áo vuột tay…
Nam Mô A Di Đà Phật Cõi Trời Cha
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô A Di Đà Phật.