GỢI QUÊN

Hà Nội, lúc 01h 21ph ngày 30/ 12/ 2018

 

Chiều đó em đi hoàng hôn đổ

 

Se sắt chiều cơn gió lạnh đau

 

Em tôi ơi em nơi nao đó

 

Ta đông tà gợn nhớ thảng đan

 

Đan xen ẩn hiện trập trùng nẻo

 

Nẻo bóng hoàng hôn bóng em tôi

 

Chiều đó em đi ta ngoảnh lại

 

Bóng tàn bóng đổ bóng tôi ơi

 

Ta nhớ em nắng bừng khoảng trống

 

Se sắt chiều loáng loáng hừng đông

 

Em tôi ơi thủa nao gợn nhớ

 

Hoàng hôn buông đông lại nhớ ơi

 

Em tôi ơi chiều nao in dấu

 

Dấu nắng hừng đỏ má hây hây

 

Cứ lặng nhé Cứ dần xa mãi

 

Em đông tà gió lạnh thấm gai

 

Em em ơi em cho bừng tỉnh

 

Ngơ ngác chiều má đỏ hây hây

 

Em tôi ơi xa ơi xa mãi

 

Nắng tắt dần gió lạnh tà đông

 

Chiều đó em đi xa xa mãi

 

Ta đông tà kỉ niệm tàn canh

 

Nhức nhức đau nỗi đau nỗi gợi

 

Kí ức ơi nồng nàn đó: – ( Em tôi )

 

Chiều đó em đi se sắt gợi

 

Gợi nhớ đau đau nhớ: – ( Gợi quên )

 

Em tôi ơi thủa nao thủa nhớ

 

Ngơ ngác chiều nắng tắt: – ( Nhớ ơi )

 

Ta trả chiều đông chiều se sắt

 

Trả mơ hồn trả bóng nhớ hây hây

 

Trả hết nhé chông chênh ảo diệu

 

Trả hờn mơ trả hết: – ( Em tôi )

 

Chiều đó em đi xa xa mãi

 

Ta lạnh dời hoàng hôn đổ: – ( Em ơi )

 

Nhớ nhớ em nhớ nồng say chiều gợi

 

Nhớ hoàng hôn nắng đổ tà đông

 

Ta nhớ em nhớ đau đau nhớ

 

Chiều đó em đi: – ( Hoàng hôn đỏ )

 

Đỏ giọt nồng bóp nghẹn tim đau

 

Em tôi ơi nhớ đau đau nhớ

 

Nhớ hỡi ơi nhớ hỡi chông chênh

 

Trả hết nhé: – ( Chông chênh Ảo diệu )…

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

 

 

Bình luận Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *