KIRSAN (P.9) – GIÁC NGỘ – ĐỨC PHẬT

 

 

Sắp đến dịp lễ tháng năm rồi mà Matxxcơva vẫn tuyết rơi lép nhép, lạnh -2 độ, Kirsan bỏ lại áo ấm tại sân bay để bay về Hà Nội, giờ đã không còn nhớ là lần thứ bao nhiêu nữa. Rất khó để tìm ra một đôi ngày còn trống trong lịch trình kín đặc của Kirsan, nhưng có những việc mà anh đã “ngộ” ra là chỉ có thể tìm được câu trả lời thỏa đáng ở đất nước Việt Nam xa xôi này. Thật xa mà cũng thật gần, chỉ mười tiếng thôi anh sẽ ở một phương trời ấm áp, thực sự nực cười khi người trợ lý đưa cho anh thư trả lời của một khách sạn Mỹ tại Hà Nội, rằng vì cá nhân Kirsan Ilyumzhinov đang còn tên trong danh sách cấm vận của Bộ Tài chính Mỹ nên họ không thể dành phòng cho anh – Chủ tịch của Liên đoàn Cờ vua thế giới – mà lại ở một đất nước thứ ba! Anh đã chuyển bức thư trả lời đó cho luật sư Robert Amsterdam của mình, còn anh thì vẫn dễ ngủ trên máy bay như thường, vì biết ở dưới kia anh có thể tìm được bất cứ thứ gì mình muốn.

 

Về ông luật sư này là cả một câu chuyện mà anh không phải gặp lần đầu trong đời, qua đó anh càng tin vào chữ “duyên”, vào việc mình “có quý nhân phù trợ” hơn nữa. Trước kia để kiện Bộ Tài chính Mỹ anh dùng một luật sư Mỹ cũng rất nổi tiếng, là người từng bào chữa cho Bill Clinton và chính ông đã từng là thứ trưởng Bộ Tài chính, tuy vậy công việc tiến triển rất chậm. Một lần đang ở nước ngoài thì có một luật sư xin gặp, tự giới thiệu “Tôi là luật sư Amsterdam – nỗi kinh sợ của các chính phủ…”. Ông luật sư Canada nhưng gốc Nga và sinh ra tại New York này bắt đầu nổi như cồn từ 2003 đại diện quyền lợi cho Mikhail Khodorkovsky kiện chính phủ Nga, sau đó ông bị Putin trục xuất và từ đó không bao giờ nhận lại được visa Nga nữa (nhưng Khodorkovsky vẫn kéo dài hợp đồng với ông). Sau vụ ấy ông và đồng sự tham gia hơn 100 vụ kiện lớn bé nữa, ví dụ như bảo vệ quyền lợi cho Thaksin hay chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ (chống giáo sỹ Gulen cầm đầu lật đổ). Chưa thua vụ án nào, ông trở nên luật sư đắt giá nhất thế giới năm 2015 với hoa hồng hơn 100 triệu USD một năm ấy. Và trong vụ kiện của Kirsan ông tự xin cho mình mức hoa hồng là 0 đồng, bởi vì theo nghiên cứu của chính Amsterdam và đồng sự thì Bộ Tài chính Mỹ cầm chắc phần thua, chả có gì phải thể hiện tài năng ở đây cả, phần thưởng cho luật sư chính là sự tham gia vào vụ kiện đáng giá 50 tỷ này.

 

 

 

Về đến Hà Nội trời ấm dịu rất đẹp, theo thông lệ Kirsan đến một chùa ven Hồ Tây, lần này là chùa Kim Liên. Chùa vắng vẻ, sạch bóng, bái Phật xong Kirsan ra giúp một Phật tử dọn và hóa hết hương với chân hương còn lại từ buổi lễ đêm qua. Bác Phật tử rất ngạc nhiên khi biết ông khách sớm này không phải người Nhật mà là người Nga, và đã đi gần hết các chùa xung quanh Hồ Tây rồi, “vì đây là vùng đất rất linh thiêng!”. Có thể nói tâm hồn anh cũng đã hòa quyện vào vùng sông nước này rồi.

 

Sau đó Kirsan vội tới gặp Thầy, Phật tử Bađma lại được trở về với khung cảnh đã trở nên quen thuộc. Thầy bảo Kirsan: “Ta biết con có rất nhiều câu hỏi cần giải đáp trong lòng, nhưng con hãy thật tĩnh tâm, con về với ta cũng là về với Cha Mẹ trên Thiên, hãy thật thanh nhẹ để cảm nhận được mọi nỗi yêu thương mà các Ngài dành cho con”. Thế rồi Thầy cho Kirsan nghe Kinh Pháp, những bài Pháp đã trở nên quen thuộc đối với Kirsan mặc dù anh không hiểu hết lời, anh biết chúng để dành tặng cho chính anh, cho số phận với biết bao vinh quang cũng vô số chông gai của đứa con xứ thảo nguyên Kalmykia.

 

Buổi chiều sau khi đã nghỉ ngơi đủ như Thầy dặn, anh được đón quay lại. Thầy hỏi anh có điều gì băn khoăn nhất để nói với Thầy, với Đức Phật không? Kirsan kể tóm tắt việc suýt bị “đảo chính” ở Liên đoàn cờ vua thế giới bởi cựu vô địch Kasparov được sự hậu thuẫn của giới tài phiệt Mỹ tung tiền ra mua mấy đại diện của nhiều quốc gia, định để “tạo phản”, cũng may anh đã nắm lại được quyền điều hành trong tay. Và tuy trước kia anh đã tuyên bố có thể tự chấm dứt sự nghiệp nắm quyền ở FIDE 24 đã năm rồi, nhưng nay anh quyết tâm ứng cử thêm một nhiệm kỳ nữa vào dịp sang năm 2018. Chuyện tưởng nhỏ nhưng sau khi Putin yêu cầu tất cả các cơ quan bộ máy công quyền phải hỗ trợ anh thắng cử – thế là câu chuyện không còn ở cấp liên đoàn nữa, mà nó thực sự trở thành cuộc chạy đua Nga-Mỹ rồi. Kirsan xin hỏi mình làm vậy có đúng không, hay là cũng “sân si”?

 

-Con làm vậy hoàn toàn đúng, chả có sân si gì. Con vẫn chưa làm xong sứ mệnh của mình đối với môn cờ vua (đạt một tỷ người chơi cờ ở khắp 5 châu) – mà như con đã hiểu ra đây không phải thứ giải trí do con người nghĩ ra đâu, nguồn gốc của nó không từ trái đất của chúng ta. Trong cuộc đua FIDE sắp tới con lại giành chiến thắng thôi, cũng như 24 cuộc đua tranh cử đủ các loại trước kia. Chỉ cần lưu ý rằng từ năm nay trở đi, nhất là sang năm sẽ có “kỳ duyên”, con sẽ có những thành tựu mà bây giờ không thể tưởng tượng được. Sao trời đã dần dần xếp lại thành hàng… thiên cơ bất khả lộ!

 

-Bạch Thầy ngoài cờ vua ra con đang còn rất nhiều dự định cần thực hiện, cũng đều vô cùng khó khăn, chỉ biết rằng luôn có sự hỗ trợ diệu kỳ của Đấng Bề Trên…

 

-Nay còn khác nữa, từ năm nay trở đi bất cứ việc gì con làm cũng đều thành công mỹ mãn, và tất cả những kẻ cản đường, ghen ghét con lập tức sẽ bị trừng phạt dù con có không muốn điều đó, do đó con cũng không cần kể cho ta những ai là người cản bước con đâu. Từ lúc con về đây với ta bà Vanga vẫn theo con như hình với bóng, chỉ bà mới biết và hài lòng về việc con đang trên con đường đến đích… Kirsan lại kể với Thầy rằng tháng ba vừa rồi anh bỏ hẳn một ngày ngồi bên mộ bà Vanga và trong nhà nguyện của gia đình Vanga, anh biết vẫn luôn có bà ở bên. Anh nhờ Thầy giải đáp 2 câu nói của bà Vanga, bà nói từ hơn hai chục năm trước, nói không chỉ một lần và không thể có ai nghe nhầm, nhưng vì sao? Kirsan đã có được câu trả lời mỹ mãn…

 

Có một vấn đề mà anh loay hoay 2 năm nay chưa giải quyết xong, cứ tưởng là không khó khăn gì cả, sau mới “ngộ” ra rằng đó là vấn đề tâm linh, nên lần này xin hỏi Thầy và các Đấng Bề Trên – đó cũng là tâm nguyện của những người cộng sự với anh. Câu chuyện khá dài… Có lẽ nhiều người đã xem bộ phim “The Passion of the Christ” của Mel Gibson làm về những giờ cuối cùng của Chúa Trời – bộ phim cách đây hơn chục năm đã đạt doanh thu cực đỉnh (hơn 600 triệu $) so với số tiền đầu tư khoảng 30 triệu $. Và có một kế hoạch tương tự của Hollywood về bộ phim dành cho các Phật tử và khán giả toàn thế giới, tất nhiên là về cuộc đời của Đức Phật. Đạo diễn kỳ dị người Bỉ Samy Pavel nổi tiếng từ khá trẻ tại châu Âu và Hollywood. Năm 1974 anh ta sang chơi ở Sri Lanka, thế nào lại thích một cô thổ dân tại đó, bỏ luôn Hollywood và ở lại lập gia đình mới ở vùng đất này. Dần dần ông “ngộ” ra về đạo Phật, và thế là từ một tín đồ Thiên chúa giáo ông trở thành một Phật tử, hơn thế nữa trong ông luôn có một sự thôi thúc phải làm bằng được bộ phim về Đức Phật, ông đã viết kịch bản cho nó từ lâu (với tên gọi “Entlightement” – “Giác ngộ”) và kịch bản này được giải Sư tử bạc ở liên hoan phim Venice. 16 năm cuối này ông rất ít quay phim, tập trung chỉ sửa kịch bản và suy nghĩ cho việc dựng bộ phim này. Một phụ nữ kỳ dị khác – Darya Luchi – gốc Nga nhưng quốc tịch Bỉ và Sri Lanka – cũng có một thôi thúc tương tự như ông đạo diễn, và 2 người thống nhất với nhau phải làm bằng được sứ mệnh trong cuộc đời, đó là bộ phim “Enlightement”. 14 năm, họ không hiểu vì sao không thể tổ chức để làm được phim (chứ trước đó và bây giờ Samy Pavel đã và đang làm khá nhiều phim nổi tiếng!), bao giờ cũng có những trục trặc, khó khăn và bế tắc.

Pavel & Darya

 

2 năm trước họ tìm tới Kirsan Ilyumzhinov – Phật tử lớn nhất của nước Nga và đệ tử yêu quý nhất của đức Đà Lai Lạt Ma 14 – để nhờ vào “vía” của Kirsan cho công việc được thúc đẩy hơn. 9 triệu chi phí dự tính cho bộ phim (dự tính lấy từ USA, Nga, Thailand) là quá rẻ so với thời giá bây giờ, cũng bởi khá nhiều ngôi sao Hollywood từ lâu đã biết về kịch bản và kế hoạch này, sẵn sàng đóng miễn phí cho bộ phim về Phật giáo (Richerd Gere, Sharon Stone, Steven Seagal, Keanu Reave, Kirsan Ilyumzhinov…) thế nhưng 2 năm qua công việc vẫn không nhúc nhích được, thật quái lạ? Khi “giác ngộ” ra Kirsan biết phải quay về để hỏi chính Đức Phật, trở lại Việt Nam mà nhận câu trả lời vì sao chưa làm được tác phẩm để đời về chính cuộc đời của Ngài? Anh cũng như các đồng sự hiểu được rằng viết hay quay phim về các Đấng Bề Trên không hề đơn giản (chẳng hạn khi Mel Gibson quay phim về Chúa Trời chàng diễn viên chính bị nạn lên nạn xuống, thậm chí sét đánh trúng ngay giữa trường quay…), nhưng bây giờ cần làm thế nào?

 

Thầy bảo với Kirsan:

 

-Có lẽ trong thâm tâm con đã hiểu ra nhưng ta cứ nói lại để con về kể cho những người tham gia vào công việc này, tất cả họ phải về Việt Nam để xin phép Đức Phật chính thức mà làm bộ phim về Ngài, đơn giản bởi vì Ngài đang tỏa bóng nơi đây, ở tại đất nước Việt Nam chúng tôi. Nguồn tiền đa phần phải do con dân nước Việt lo, và đó phải là những người đủ đức tin, đủ căn duyên. Diễn viên phải có người Việt Nam. Cảnh quay (tuy như con nói ở Sri Lanka tuyệt đẹp, hoang sơ và rẻ) vẫn phải có quay cảnh Việt Nam… Thì bộ phim sẽ nhanh chóng được hoàn thành thôi, và thành công rực rỡ sẽ đến với những người đã lao tâm khổ tứ vì Đức Phật biết bao năm nay! Con hãy nói với những người bạn con mau chóng đến với ta, Thầy sẽ cho Ấn Chỉ Thiên để không còn bất cứ một trục trặc nào nữa trong công việc.

 

 

Kirsan xin phép lập tức báo về cho Darya và Samy, và hai Phật tử này cũng hiểu ngay ra vấn đề, họ xin thu xếp để sang Việt Nam sớm nhất. Kirsan lại xin hỏi thêm một việc:

 

-Thưa Thầy, họ đề nghị con ngoài việc làm nhà sản xuất ra còn đóng một vai trong phim nữa, vậy có nên không vì con là nhà chính trị. Trước đây con có đóng trong phim nhiều tập “Bà tiên tri Vanga” (đóng chính bản thân) và có lời mời đóng Thành Cát Tư Hãn nhưng chưa khởi quay …

 

-Con không đóng thì bộ phim này cũng không hoàn tất được đâu, chắc chắn con phải đóng một vai đấy, ta đã nhìn thấy con trong vai Đức Phật lúc trưởng thành. Việc này tự con bàn thảo với các cộng sự, ta không tham gia vào làm gì, nhưng ta nhìn không sai đâu. Hình dáng bên ngoài thì hóa trang được hết, nhưng thần thái không bắt chước được đâu! Con sẽ phải nhận vai diễn đó, dù có bận thế nào đi nữa… -con xin hỏi thêm, theo cảm nhận của con cái tên “Giác ngộ” có lẽ chỉ ấn tượng đối với các Phật tử, mà chúng con muốn làm bộ phim về Đức Phật cho cả loài người cơ, nên chăng thay nó bằng cái tên “Đức Phật” mà con nghĩ là đơn giản mà hay. 2 người kia còn chưa đồng ý đâu…

 

-Con có linh cảm rất tốt đấy, chúc mừng con! Tuy vậy con chưa có Pháp, nói chưa thuyết phục được hai người Bỉ kia đâu. Khi gặp họ chính ta sẽ nói. Ta sẽ giảng cho, rằng “Giác ngộ” đó là từ dùng cho chúng ta, những người trần mắt thịt thôi, chứ không phải dùng cho Đức Phật Tổ đâu. Việc Ngài từ bé sống trong nhung lụa nên không biết khổ đau là gì, cho đến khi trốn ra ngoài thành chơi rồi tận mắt mới thấy khổ đau của chúng sinh – đó là chuyện người đời sau ghi lại, chứ sự thực không phải vậy. Bằng trí huệ siêu việt của mình Ngài luôn thấu hiểu nỗi đau của bách gia và Ngài cùng đau chung nỗi đau với họ, vui với niềm vui của họ, thế mới là Đức Phật. Và tên của bộ phim này chắc chắn sẽ là “Đức Phật”.

 

Kirsan con hãy tập trung hết sức lực, trí tuệ, khả năng vào bộ phim này, đây sẽ là công đức vô lượng, còn hơn con đã xây mấy chục ngôi chùa ở khắp nơi. Con và các cộng sự hãy làm tất cả mà không màng tới danh tiếng, không tính đến lợi ích… thì Đức Phật sẽ cho lại các con chả thiếu cái gì. Ta cho con Ấn Chỉ Thiên để mang theo mà vượt qua mọi khó khăn, con đang đi trên “con đường trắng” như lời chúc của người Phật tử Kalmykia đấy:

 

Kirsan đã chào Thầy xin phép quay về để đón các đồng sự qua đây gặp Thầy. Sau đấy Thầy quay sang căn dặn chúng Phật tử bọn tôi:

 

-Đây cũng là đại phước hạnh cho đất nước ta nếu người Việt Nam chúng ta được tham gia vào bộ phim, đất nước ta là nơi quay nên những cảnh trong bộ phim về Đức Phật. Còn hơn cứ thi nhau rước xá lị Phật, xây tượng to chùa lớn, thỉnh mời hết vị Drupka này đến Riponche khác sang cầu hộ cho ta quốc thái dân an, mà nào đâu có thấy bớt đi kiếp nạn đâu? Các con hãy làm sao cho càng nhiều Phật tử dân ta biết và có thể tham gia được vào công việc này thì càng tốt. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

 

Kirsan báo về, đã xuống sân bay Matxcơva, chỉ mới vài ngày thôi mà trời đã hơn 20 độ, ấm áp lạ thường. Kirsan sẽ dẫn các đồng sự quay lại Hà Nội rất sớm để bắt tay vào việc. Tôi chỉ biết kể lại cho các bạn chính câu chuyện này, còn mỗi người trong chúng ta có một chữ “duyên” khác nhau và sẽ tự biết phải làm gì. A Di Đà Phật!

Bình luận Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *