Hà Nội, lúc 20h 56ph ngày 20/ 03/ 2018
Người Bạn phương xa ấy. Từ một Quốc Gia hùng mạnh ngàn dặm. Chẳng thể ùa chạy về bên Cha già giây phút ( thiên thu ). Người đi kẻ ở cách trở Âm dương. Cha già Cha phải đi xa… Cha hỗi ( Nguyễn Đức Hải ).
Viết cho Bạn cho nỗi lòng trọn vẹn. Nhớ ngày ấy. Cả xã hội Việt lên án cô gái nhỏ bé. Hoa Hậu Thế Giới Người Việt ( Trương Hồ Phương Nga ). Ái tình, tiền bạc che mờ tri lương…
Thì tại sao một chốn uy nghiêm. Tâm Linh Phật Pháp mà lại có thể viết lên những dòng xót xa, che chở, đớn đau… Phía bên ngoài kia nhiều điều tiếng ( ồ, à ). Cho rằng Tâm Linh Phật Pháp đang muốn ăn theo sự sôi nổi ồn ào của Thế gian đời hả hê…
Ta vốn dĩ bao năm chẳng thiết. Đã lui về buông tiếng Nam Mô. Nhưng những gì Ta có ngày hôm nay. Cũng đã phải trải qua những trầm luân đắng xót. Mà chỉ có Thế Giới chẳng ai thấy, chẳng ai chạm minh chứng… Để rồi Cha Mẹ. Các Vị Chân Linh Hồn Thiêng Sông Núi. Tiên Tổ Xã Tắc Giang Sơn Việt. Cùng tất cả các Đấng Tối Cao Uy Nghiêm Linh ứng đã dạy dỗ ta. Trao tay Ta vầng Thái Dương… Vậy nên tất cả những gì ta đang làm đều theo sự chỉ dạy của Thế Giới mà ta đã đang được nhận Ân Huệ Từ bi Tiên Tổ Ông Cha…
Nơi xa ấy. Đất nước Cờ Hoa. Bạn đã gửi cho ta một bức Tâm thư. Mà giờ đây ngẫm về Bạn. Ta chẳng thể cầm lòng. Bạn đã tiếp lửa cho ta. Cho con đường Hành trì đầy chông gai. Lo lắng cho ta cho Bác Nam Nguyen. Sẽ vì miệng tiếng Thế Gian đời mà đắng xót. Bạn tâm sự nhiều lắm cùng ta, cùng Bác Nam Nguyen.Những nỗi đau, nỗi lọc lừa gài bẫy. Miệng tiếng đời dao cứa dội tâm. Lời căn dặn chất chứa Đức tin. ( Hãy vững bước trên con đường Tu Hành đẫm lệ ). Câu chữ đó thẫm đẫm Nghĩa trung… Bao ngày tháng vang trong ta tiếng Bạn. Tiếng của Tri lương đức độ nhân văn. Ngày hôm nay dẫu Bạn chẳng kịp về. Bên Cha già giây phút ( Thiên Thu ). Hãy cho ta. Nơi mảnh đất Việt. Tiếp thêm lửa rọi lối Cha đi. Cha già Cha phải đi xa… Bạn hỡi ( Nhung Nhung Nguyen ).
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
CHA
Hà Nội, lúc 22h 46ph ngày 18/ 03/ 2018
Cha già. Cha phải đi xa
Chia tay nhé chiều đông lãng đãng
Mưa xuân nhẹ thổn thức nhớ Cha
Cha hỡi Cha. Mưa xuân lất phất
Chiều đông chờ ngọn gió ru êm
Ru nồng say giấc Cha ơi
Ru chiêm bao gợi tháng ngày bình an
Ru mưa xuân Cha ngồi bên cửa
Ngắm đông chiều lãng đãng vờ mây
Cha ơi hỡi xuân này nhớ lắm
Nhớ nồng cay khóe miệng giọt lăn
Nhớ tiếng Cha khẽ ho khẽ gọi
Nhớ an bình quây quần bếp lửa
Ngọn lửa hồng Cha sưởi ấm bao năm
Con khôn lớn trưởng thành nhân ái
Hành trang Cha theo cùng năm tháng
Dõi chân con phương nao xa bóng
Nồng nàn Cha. Gợi nhớ gợi thương
Cha ơi hỡi gọi Cha trong sâu thẳm
Lồng ngực nhỏ con tim dồn dập
Nhịp đập chan chứa nỗi nhớ gợi Cha
Cha ơi hỡi. Thiên thai Hạc Trắng
Bồng lai dịu mây nhẹ đưa chân
Sáo trúc ơi réo rắt cung chờ
Mây ngàn gió núi quyện mùi hương bay
Hương núi rừng nồng nàn ru nhẹ
Hương thiên thai tiên cảnh bồng lai
Sáo trúc dìu đưa chân dẫn bước
Cha nhẹ nhàng an giấc mưa xuân
Mưa xuân nhẹ thảng bay nỗi nhớ
Nhớ dịu ngọt, nhớ ân cần Cha dạy
Nhớ say nồng Cha an giấc ngàn thu
Cha già Cha phải đi xa…
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.