Xin gọi tên Mẹ Trời. Cha Gấm Vóc
Ta phải làm sao. Trước Nhân Thế cuộc đời
Hỡi Mẹ Cha thấu tỏ. Nỗi lòng Ta…
Con đau xót. Mẹ Cha thấu rõ
Con hãy là câu hỏi của Thế Gian
Hãy mãi là. Niềm tự hào riêng Cha Mẹ
Phép nhiệm màu này. Hãy để Nhân Gian cùng thách đố
Chỉ con tim Thân Ái và cuộc đời Bình Dị
Sẽ đến bên Trí Huệ cùng Con
Mở ra những cánh cửa Trí Tâm
Đem hơi ấm. Tình người Nhân Ái
Kết nối vòng tay mất mát đau thương
Như cây xanh lại đâm chồi nảy lộc. Và
Nhân Gian này. Chẳng từng có
Những biến cố thương đau…
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật.
NGHIỆP ĐỊNH 3
Hà Nội, lúc 02h 19ph ngày 20/5/2017
Có một mùa xuân vụt nhẹ trôi
Xuân thơm nhẹ thoảng vương hoa lá.
Non xa đâm chồi. Nảy lộc sương mơ
Lá xanh. Hoa thắm. Khoe sắc đón
Đón chào xuân. Đón chào bừng tỉnh.
Nhân loại chìm đắm khổ nạn tan thương
Loài Người dập vùi mất mát than lương.
Than lương tri. Tri đức trôi vụt
Vụt trôi hạnh phúc. Tuột an bình
Mất rồi mới thấy. Thấy để đau.
Đau cho tim nhỏ. Dao đâm cứa
Cứa giọt máu đào. Hỗi chia li.
Chia li khổ biệt. Biệt li hỡi
Thoảng bóng cười. Bóng mất. Chập chờn đau.
Đau hỡi xa. An lành xuân đó
Nhân loại cười. Ngả mũ hè sang.
Mặt trời rợp đỏ. Trời tan khói
Khói đỏ ngụt trời. Trắng tan thương.
Khắp mọi nơi. Tiếng khóc than ai oán
Xé màn đêm. Mẹ khóc tìm gọi con.
Nắng bừng sáng. Nhà tan cửa nát
Nẻo đi. Nẻo về. Chốn thê lương.
Chẳng nơi dừng. Chốn đợi chờ
Tử thần buông bóng. Ngợp trời đen.
Nhân loại đó. Loài Người ôi hỗi
Tìm làm chi. Kiếm mải làm chi.
Tìm hoài đó. Tìm hoài cho thấu
Dao cứa tâm. Đồng loại sát hại
Giẫm đạp nhau. Trợt tới cửa Âm Tào.
Âm Tào rung chuông. Hỡi mời gọi
Thương yêu đó. Vụt mất xa.
Thu rơi lá. Thoảng bay nỗi nhớ
Thu mơ màng. Thu ngơ ngác nên thơ.
Cảnh vật nên thơ mơ trang giấy
Giấy trắng học trò thoảng ngẩn ngơ.
Rời thu tới mang mùa lạnh giá
Cái lạnh cắt da. Cứa xát tâm đau.
Xuân hạ thu đông. Tràn đau đớn
Đớn đau chia lìa cõi thế dương.
Dương thế loài người đau khổ nạn
Mất mát chia lìa trắng tan thương.
Phủ đau u ám. Vờn mây xám
Xám đau Âm Tào phủ bủa vây.
Trắng trời. Trắng nước. Phủ tang thương
Nghiệp nạn Luân hồi phủ trắng tang
Một màu tang tóc. Vụt bủa vây
Vây kín Loài Người. Chặn mọi nẻo.
Người thương yêu vừa cười nơi đó
Giờ lặng yên. Lay gọi chẳng hay.
Đau đau xót. Thế nhân đau xót
Bởi loài người bận luận lại tranh.
Đức Phật Cha. Cha tới từ đâu
Nẻo đường nào Cha nghỉ dừng chân.
Quên đi mất trí lương thanh nhẹ
Hỡi tìm đi.Hỡi kiếm luận, tranh…
Hỡi ơi Chúa Trời. Đức Mẹ.
Đức Quốc Mẫu. Đức Phật Cha ơi.
Nhân gian này chẳng phải Mẹ Cha trao tặng
Thế giới Loài Người này. Chẳng phải Mẹ Cha ban.
Cha Mẹ yêu thương. Cho nhân gian bừng sáng
Hiểm hoạ kia. Như cơn gió thoảng bay
Để thanh bình hạnh phúc nơi nơi
Như những cánh hoa lay nhẹ trước gió
Phong ba bão táp kia. Chẳng thể vùi dập Loài Người.
Dẫu sẽ còn nhiều. Mất mát chia li
Ta hiểu thấu để vững vàng bước tiếp
Kết nối những vòng tay yêu thương thân ái
Vượt khổ đau để bước tới thành công.
Mặt trời bừng tỉnh. Rọi yêu thương
Loài Người tràn ngập. Nhân văn thân ái…
….
Mơ là vậy. Hỡi mơ. Mơ hỡi
Kì Diệu kia. Cứu vớt thế nhân
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Bài Pháp: https://youtu.be/7LfoQ_LaAIk