Bạn thương.
Lại một đêm dài. Chẳng thể chợp mắt
Đêm khuya, gió lạnh. Xót Bạn khôn cùng
Xót đau. Đưa Ta về bên Bạn
Nhẹ nhàng vuốt tóc. Thì thầm bên tai
Người Bạn Nhân Gian hãy nghe Ta nói
Hứa với Ta nhé. Bạn phải kiên cường
Và thật dũng mãnh. Hỡi Bạn chiến binh
Ngước đôi mắt buồn. Đong đầy giọt lệ
Lặng lẽ gật đầu. Đôi môi muốn nói
Chỉ cần vậy thôi. Ta thấy an lòng
Ánh mắt của Bạn. Nói lên tất cả
Nhất định Bạn nhé. Bạn phải trở về
Cất cao tiếng hát. Thắp sáng niềm tin
Chan chứa yêu thương
Ta trở về nhé. Chẳng thể bên Bạn, lau giọt lệ rơi.
Bởi giọt lệ này, bóp chặt tim Ta
Ta xa Bạn đó. Nhưng Trí Tâm Ta đong đầy bóng Bạn
Đôi mắt có lửa. Rực sáng Bạn nhìn Ta
Ta phải cùng Bạn. Cùng thắp thêm lửa
Trở thành bó đuốc. Soi rọi Trí Tâm
Đánh thức Lương tri. Trái tim vô cảm
Tuột rơi Y Đức. Chẳng phải mình Bạn
Sẽ còn nhiều lắm. Mảnh đời vô tội
Chẳng còn là Ta. Nếu Ta oán hận
Nhưng Ta chẳng thể. Nhắm mắt từ bi A Di Đà Phật
Ta chẳng muốn hỏi. Có phải Luân Hồi hay là Tiền Kiếp
Ta chỉ cần biết. Giữa cuộc đời này
Biết bao mảnh đời Lương Thiện khổ đau
Họ chẳng có tiền. Chẳng mối quan hệ
Vậy họ trông ai. Biết tựa vào ai
Khi thế gian này. Đồng tiền, thế lực
Quyết định Luân hồi. Sự sống, cái chết
Ơi hỡi Bạn ơi. Ta xót đau Bạn
Xót đau cuộc đời. Mất hết Lương Tri
Nguyện trước Bạn Thương. Dẫu Ta bé nhỏ
Vẫn quyết hết lòng. Đưa Bạn trở lại Nhân Gian tươi sáng
Xoay chuyển Luân Hồi. Trí Lương phải thắng
A Di Đà Phật.