Hà Nội, 17h 56ph ngày 29/12/2016
Giữa Dân Thế đời. Ơi Kiếp Nạn
Hỡi muôn trùng. Chấp chới chông gai
Hỡi xót đau. Chia lìa mất mát
Hỡi miệng đời. Độc đoán dao găm
Găm tim nhỏ. Giỏ máu đào
Găm trí óc. Bấn loạn rối ren.
Bao giông bão. Bỗng trào đổ ập
Mây xám đen. Che phủ cuộc đời
Ơi giông lốc. Ào lên che lấp
Che lối về. Chắn nẻo bước chân
Ta chơ vơ. Giữa dòng đời đen bạc
Ta xót đau. Nghiệp nạn ập tới
Tang hoang cửa nhà. Đau xót chia lìa
Mất mát yêu thương. Mất mát cuộc đời
Mất tất cả. Tan hoang trong phút chốc
Bao gánh nặng. Kiếp nạn cuộc đời
Bỗng ào về. Như lũ lớn chẳng buông tha
Chẳng chốn dừng chân.Chẳng nẻo về
Ơi lang thang. Ơi đen bạc lốc đời
Đau, đau xót. Thế Đời đen bạc
Ngửa mặt kêu Trời. Hỡi Tiên Tổ xa xăm
Hỡi Mẹ Cha. Người thương yêu ruột thịt
Hỡi Dương Thế đời. Ơi lạc lõng, chơ vơ
Mây cuộn đen. Đời cuốn giông lốc
Rồi giữa Giông lốc. Bạc ác cuộc đời
Hỡi bừng sáng. Dáng Mẹ Quan Âm
Mẹ cứu nhân độ thế cuộc đời
Trao tay Ta vầng dương lấp ló
Chỉ lối Ta đi. Dẫn dắt cuộc đời
Cho Ta vượt bể cao sóng cả
Lướt Giông lốc dòng đời bạc đen
Cưỡi đầu sóng trập trùng gian khó
Dần đón nhận Trí Huệ Nhân Gian
Điều Kì Diệu tỏa sáng muôn phương
Hỡi hương lan Trí Tuệ ấm áp
Hơi ấm tình Người. Mãi tỏa hương xa …
Nam Mô A Di Đà Phật.
Hà Nội, ngày 22/7/2015
THÂN ÁI
(Nỗi lòng của đứa con chưa hoàn thành Sứ Mệnh)
Có nhiều đêm. Ta tự hỏi
Cuộc đời Ta. Mẹ Cha ban tặng
Trí Huệ này. Mẹ Cha xót thương trao
Để cho Ta bước. Những bước chân Chập Chững
Rồi tới ngày. Ta bước tới Vinh Quang
Vinh Quang hỡi. Ta chẳng Mơ lắm
Dẫu cho rằng. Ta đang sống giữa Cuộc Đời
Đầy thị phi. Bon chen, hối hả
Vẫn cần lắm. Một bờ vai Che Chở
Một niềm tin. Thật vững chắc vào Tương Lai
Như những lời thật Hoa Mĩ
Mà đời Người. Lại luôn muốn được Tặng, Khen
Ta đang bước. Những bước chân Chập Chững
Biết rằng đó. Một chốn xa kia
Mẹ Cha tỏa bóng. Thương yêu Con Trẻ
Dạy dỗ Con. Những điều Yêu Thương, Nhân Ái
Xót thương cho. Một Trí Huệ giữa đời thường
Không đổi lại được. Tình Thương Nhân Loại
Để mỗi sớm mai kia. Khi Con thức giấc
Lại thấy Loài Người. Thêm một nỗi Hiểm Nguy
Con đau xót. Mẹ Cha thấu rõ
Con hãy là. Câu hỏi của Thế Gian
Hãy mãi là. Niềm tự hào riêng Cha Mẹ
Phép nhiệm màu này. Hãy để Nhân Gian cùng Thách Đố
Chỉ Con Tim Thân Ái và Cuộc Đời Bình Dị
Sẽ đến bên Trí Huệ cùng Con
Mở ra những cánh cửa Trí Tâm.
Đem hơi ấm. Tình Người Nhân Ái
Kết nối vòng tay mất mát, đau thương.
Như cây xanh lại đâm chồi, nảy lộc. Và
Nhân gian này chẳng từng có. Những biến cố thương đau…
Nam Mô A Di Đà Phật.
Bài Pháp: https://youtu.be/2PlDP0EuoKI