TỔ QUỐC

Đêm dài buồn man mác
Nỗi buồn như xâm chiếm
Như lan tỏa đâu đây
Không gian đêm yên lặng
Tĩnh lặng như hồn ta
Ta với trời và đất
Với đêm dài vô tận
Với nỗi buồn mênh mang
Đất trời vô định quá
Lòng ta vô định đau
Ta chẳng về quá khứ
Chẳng đi xa thực tại
Chẳng chốn dừng chân mỏi
Muốn trí lương thảnh thơi
Muốn nhìn khoảng không sáng
Muốn nhẹ nhõm tâm hồn
Muốn quên và muốn nhớ
Muốn hỏi sau đêm dài
Vầng sáng ánh dương hỡi
Nơi xa cũng nơi gần
Quanh ta và nơi đó
Nụ cười còn lấp lánh
Nắng rơi còn tươi vui
Gió ùa về nhảy nhót
Mưa rớt hạt tí tách
Xanh biếc lững lờ trôi
Trong cao chim líu hót
Còn vuông tròn nơi đó
Còn vẹn nguyên dáng hình
Của Việt Nam Tổ Quốc
Của Giang Sơn Xã Tắc
Vua Hùng Cha dựng nước
Một bờ cõi hiền lương
Một Dân Tộc áo vải
Một đời vẹn Nghĩa Trung
Quyết gây dựng mảnh đất
Tổ Tiên đã ban tặng
Cho dân lành áo vải
Vượt qua ải nguy nan
Ngày mai trời tươi sáng…
Nam Mô A Di Đà Phật.
Bình luận Facebook