Hà Nội, lúc 11h 11ph ngày 12/ 10/ 2017
Buông tiếng lặng yên hồn sông núi
Buồn đau ôi hỗi nghiệp giang sơn
Tổ quốc Việt. Giang Sơn Việt
Hờn đau mất mát nạn muôn phương
Chẳng phải nơi nao phương xa nhớ
Chẳng còn nghiệp kiếp hỗi năm xưa
Chiến tranh dội cho Miền Nam nhỏ máu
Khúc ruột đó miền Trung quặn thắt
Phía Tây hỡi bờ xa Tổ Quốc
Giỏ máu đào tưới thẫm đất Mẹ
Hỗi miền Bắc dội lửa mưa bom
Chẳng còn đổ cho chiến trang xâm lấn
Ngoại bang kia dội chất độc thê lương
Theo mây ngàn theo gió núi phương xa
Ngấm đất Mẹ Việt xót tan tang khóc
Mãi giây phút này Hòa Bình Độc Lập
Đâu đó muôn phương tội ác còn đó
Đế quốc bè lũ xâm lăng
Gieo tai họa cho bao mái ấm đổ nát
Con trẻ thơ ngây hỗi lầm lỗi chi
Chín tháng mười ngày Mẹ khó nhọc khai hoa
Trìu mến yêu thương mong đợi thiên thần
Con yêu dấu thiên thần lòng Mẹ
Rồi ngỡ ngàng tan xót đớn đau
Kẻ địch kia gieo giắc xâm lấn
Để lại bao dấu tích mà ngàn đời chẳng thể dung thứ.
Nhưng hỗi ôi ác quỉ của chiến tranh
Giờ lại hiện hữu ngay khi Độc Lập
Khi Đất Nước chẳng còn chia cắt
Khắp mọi miền Giải Phóng cờ hoa
Ngày hôm nay buông tiếng lặng xót
Hỗi đắng lòng chất chứa thê lương
Dẻo đất Việt lại nhuốm đau đau xót
Chất độc than lương chiến tranh dội đổ
Hòa Bình hỗi cho đau thấm xót
Bầu khí quyển Mẹ Việt nhuộm đỏ
Phía Nam hỗi nạn nghiệp than lương
Lở loét dịch bệnh kéo theo nhuộm máu
Tan hoang gia đình tan xót li biệt
Hỗi ác quỉ ngay giữa Hòa Bình
Lòng người nhuốm đen tội ác
Lợi nhuận tham vàng đỏ mắt
Chẳng còn biết suy ngẫm trước sau
Gieo giắc bao tật bệnh than lương
Đổ dội xuống dân lành vô tội
Ôi ôi hỗi Loài người chết chóc
Kỉ nguyên mới cho tật bệnh chẳng buông
Dẻo Đất Việt phía Nam Tổ Quốc
Nhuốm than lương tật bệnh chết chóc…
Chiếu Trời Cha buông cho hỗi lòng ơi đắng nghẹn
Nghiệp kiếp là đây tự mình sinh
Quay đầu còn kịp dẫu nhuốm bụi
Bụi đỏ mắt đau thê lương tội ác
Khắp cõi Trời Việt phía Nam nhuộm trắng
Trắng trời trắng nước trắng than lương
Đỏ rực ngợp trời buông mất mát
Vành khăn trắng dội Cõi Trời Phương Nam……
Nam Mô A Di Đà Phật Cõi Trời Cha
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.