VINH DANH

Viết cho những mất mát, hi sinh. Đồng đội trở về. Đạn bom cày xéo. Nghĩa tình đồng chí. Ở lại cùng Đất Mẹ bao dung. Khắp mọi nẻo đường Tổ Quốc Việt dấu yêu.

 

Hôm nay đây dưới bầu trời thanh bình hạnh phúc. Cờ đỏ sao vàng tung bay nắng Ba Đình. Cũng khắp mọi nẻo đường Tổ Quốc Việt dấu yêu. Đồng đội trở về. Mãi thầm, mãi khắc khoải gọi tên. Những năm tháng đạn bom dội lửa. Thanh xuân đó lạc trôi mọi nẻo đường Xã Tắc Giang Sơn. Người đi kẻ ở. Tro tàn còn đó. Tro lạnh đơn côi…

 

Dẫu cho nơi đâu linh hồn phảng phất. Chẳng nẻo về mái ấm gia chung. Thì đồng đội trở về mãi gọi tên Anh. Gia đình, người thân. Tổ Quốc Việt Nam. Đất Mẹ Yêng Hùng. Mãi ngàn đời. Hát gọi tên Anh. Chiến Sĩ Việt Nam. Chiến Sĩ Bộ Đội Cụ Hồ. Các Anh sống mãi trong lòng dân Đất Việt…

 

Anh hỡi. Chiến sĩ hỡi kiên trung. Ngon giấc Anh nhé. Khép nhẹ bờ mi. Tổ Quốc Việt mãi khắc khoải. Đón, đợi Anh…

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

 

Hà Nội, lúc 21h 54ph ngày 25/7/2017

 

Chiến công hỡi. Lịch sử vang danh

 

Đi vào thi ca. Sử sách lưu truyền

 

Những trang sách. Giáo án Thầy Cô

 

Cùng mái trường. Trẻ thơ soi bóng

 

Bao năm tháng trôi. Dấu ấn vinh danh

 

Chiến công hỡi. Bộ Đội Cụ Hồ

 

Thanh xuân đó. Nhẹ êm cùng dấu chân

 

Đôi dép cao su. Ba lô vác nặng

 

Các Anh lên đường. Chẳng quản đạn bom

 

Mưa rừng. Vắt cắn. Cái chết cận kề

 

Chẳng thể làm nhụt đi ý chí

 

Kiên cường. Dũng mãnh. Thanh xuân.

 

Anh hỡi. Bộ Đội Cụ Hồ

 

Chiến Sĩ đạn bom. Của lòng dân. Của Đất nước

 

Đất Mẹ Việt. Mãi yêu. Mãi ghi khắc

 

Dẫu cho hôm nay. Hòa Bình lập lại

 

Phố xá tưng bừng. Rợp bóng cờ hoa

 

Đồng đội mãi đi. Mãi chẳng thể về

 

Người đi. Kẻ ở. Nỗi nhớ. Nỗi đau

 

Vẹn nguyên đó. Nghĩa tình đồng chí

 

Anh em gắn bó. Máu thịt đạn bom

 

Mãi đau. Mãi nhớ. Mãi tự hào

 

Trận chiến nào. Cũng nhiều đau xót

 

Dẫu Hòa Bình hay thời Binh Lửa

 

Sẽ còn đó những mất mát, bất công

 

Anh hỡi. Người Chiến Sĩ của thời bom dội

 

Tổ Quốc ghi công. Mẹ Việt Nam mãi nhớ

 

Đồng đội chẳng thể. Vì Hòa Bình Hạnh Phúc

 

Của riêng mình. Mà lại có thể quên

 

Quên sao được. Cơn mưa rừng hối hả

 

Nắm cơm nhỏ. Xẻ chia bớt lạnh

 

Bom giặc dội. Cày xới Đất Mẹ

 

Đồng đội mình ngã xuống. Chẳng buông tay

 

Giữ chặt tay súng cho Tổ Quốc

 

Giang Sơn Xã Tắc này. Thấm biết bao mất mát

 

Để ngày nay. Chúng ta đang sống giữa Hòa Bình

 

Hạnh Phúc ngập tràn. Ấm no vui hát

 

Lại có thể nao. Chợt quên. Chợt nhớ

 

Những năm tháng. Đạn bom dội lửa

 

Những mất mát, hy sinh thầm lặng

 

Bao gia đình thiếu vắng người thương

 

Ra đi đó. Mãi chẳng thể về…

 

Anh hỡi. Người Chiến Sĩ Bộ Đội

 

Bộ Đội Cụ Hồ. Sống mãi trong yêu thương

 

Trong lòng dân Đất Mẹ Việt Nam

 

Trong Thi Ca. Sử Sách lưu truyền

 

Trong tâm trí. Nghĩa tình Đồng Đội

 

Tổ Quốc gọi tên. Anh hỡi. Người Chiến Sĩ Kiên Trung…

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

 

 

Bài Pháp: https://youtu.be/t8z201sEw3I

Bình luận Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *